Quyển 5 - Chương 4
Edit: MộcCàng hôn càng sâu
Tay anh đã chui vào trong vạt áo cô, anh công thành chiếm đất, vội vàng vuốt ve nụ hoa đang căng lên.
Bao phủ nơi mềm mại tròn trịa của cô, anh thỏa mãn đến suýt nữa thì rêи ɾỉ ra tiếng.
Thân thể anh trải qua một lần kia, giống như bị cô mở ra nơi huyền bí, tiếp xúc với cô, anh chỉ muốn lập tức đặt cô dưới thân, triền miên trắng đêm.
Nhưng vì muốn để cô an tâm dưỡng thai, anh chỉ có thể đau khổ chèn ép du͙© vọиɠ của mình.
Trừ lần đầu tiên nuốt sạch quả táo, anh vốn không thưởng thức hết được tư vị của cô!
“Trên tạp chí nói, sau 3 tháng là anh có thể cùng em!” Giọng nói ấm ách, anh vén áo cô lên, thì thào ám chỉ.
Cởi cúc áo đồ ngủ của cô, anh chỉ muốn thô lỗ kéo tung, nhưng động tác lại vẫn vô cùng dịu dàng, “Anh sẽ nhẹ nhàng! Anh cam đoan đấy!” Anh giống như một con sói lớn, liên tục dụ dỗ.
Ánh mắt vốn mê ly của cô ngay vào lúc môi anh không ngừng chạy trên cổ, thân hình xinh đẹp sắp lộ hết dưới ánh đèn, lo lắng đè lại tay anh, lắp bắp, “Không, không được… Em, em, anh… Còn chưa tắm…”
Ánh mắt cô mất tự nhiên, lóe lên vẻ chột dạ.
Lại vẫn cố giữ vẻ trong trẻo lạnh lùng, vô cùng kiên trì.
Nghe vậy, anh chỉ có thể rút tay ra khỏi áo cô, ôm cô, cằm đặt trên bả vai cô, thất bại gầm nhẹ: “Người phụ nữ này! Có cần phải thích sạch sẽ như vậy không?!” Anh sắp bị dục hỏa đốt người, chẳng lẽ cô không cảm giác được?!
“Em về phòng trước, anh đi tắm ở phòng khách đi… Em chờ anh…” Giống như một con cả giảo hoạt, cô bỏ trốn.
Làm sao cô lại không biết anh bị giày vò?
Nhưng mà cô không có cách nào….
Cô vừa rời đi, anh lập tức nhảy dựng lên, giống như một con báo vội vàng tùy tiện tắm qua, liền vào phòng tân hôn của bọn họ.
Không ngờ bên trong lại tối đen.
“Mạt Mạt?” Anh gọi tên cô.
“Ở trong này!” Giọng nói bất an nhỏ như muỗi, truyền đến từ trong chăn trên giường.
Trong phòng tối như mực, anh không quen, vươn tay định bật đèn.
“Đừng!” Cô gọi to, lo lắng chột dạ.
Anh thu tay mình về.
Khóe môi hạnh phúc nhếch lên.
Ha ha, thì là Mạt Mạt của anh xấu hổ!
Không kiên trì bật đèn nữa, anh sờ soạng đến giường, kéo cá nhỏ mê người trong chăn kia vào lòng mình.
Vừa chạm đến da thịt mềm mại của cô, anh liền chấn động như bị sét đánh trúng.
Tiểu yêu tinh này, hóa ra không nói một tiếng tự mình cởi hết, e dè ở trong ổ, yên tĩnh chờ anh sủng hạnh.
Bàn tay say đắm âu yếm thân thể của cô.
Đôi môi ấm áp của anh lướt trên lông mi, đôi mắt cô, không ngừng di chuyển.
Mỗi một phân, mỗi một tấc đều cảm thấy cô là trân bảo của anh.
Anh thật sự rất yêu cô.
Trước khi anh 20 tuổi, chưa bao giờ tin rằng có một ngày anh lại khăng khăng một mực yêu một cô gái như vậy.
Yêu cô rồi, những người khác chỉ là chú ý mà thôi.
Nâng mông cô lên, cho dù anh sơ ý cũng nhận ra cô cố tránh đi, không để anh chạm vào bụng mình.
Là sợ anh không cẩn thận? Sẽ làm bị thương đứa bé sao?
Haiz, cô sẽ không hiểu anh quý trọng đứa bé kia thế nào, cũng giống như cô vậy. Cho nên dù 2 tháng nay nghẹn đến mức nội thương, anh cũng kiềm chế không chạm vào cô.
Cũng chỉ vì lúc trước, nữ bác sĩ kia nói: thai nhi có phần không ổn.
Cho nên anh vẫn chịu đựng không chạm vào!
Cũng may, vì chăm lo cho sự nghiệp nên anh không có thời gian để giày vò mình.
Thời điểm sắp nổ mạnh, chỉ có thể chạm lung tung trên người cô, nhưng tay anh lại sờ soạng lên chiếc tủ đầu giường.
Nghe được tiếng động chạm đồ vật, hai gò má cô ửng hồng, giọng nói khàn khàn khêu gợi, khó hiểu hỏi, “A Á, anh định làm gì?”
May mà màn đêm thần bí che khuất, bọn họ không nhìn thấy khao khát mãnh liệt từ đối phương.
Chịu tra tấn không chỉ có anh, còn cả cô.
Vừa rồi anh mãnh mẽ. Màn dạo đầu kiên nhẫn đã khơi mào tìиɧ ɖu͙© của cô.
“Tìm bαo ©αo sυ.” Anh đơn giản giải thích, nhịn rất vất vả khiến anh không muốn nói nhiều.
Cuối cùng cũng lấy được một cái gói 4 cạnh, vội vàng thô lỗ xé nó ra, lấy ra một thứ trắng mịn, phủ lên vật to lớn của mình.
Mẹ nó! Cái thứ này thật là khó chịu!
Đây là lần đầu tiên anh đeo thứ khó chịu này lên người, thật là khó chịu, bực mình đến mức muốn xé bỏ nó.
Nhưng anh biết là không được.
“A Á, anh không cần dùng…” Anh lề mề làm thân thể cô giống như lửa đốt, khó chịu kề sát anh.
Cô không hiểu, anh làm thế làm gì…
“Không được!” Vì đời sống tìиɧ ɖu͙© an toàn khi mang thai, anh đã học tập từ trước, tra cứu tư liệu, chất dịch của đàn ông sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tử ©υиɠ phụ nữ co rút, anh không thể vì mình miệt mài mà ảnh hưởng đến cô và đứa bé.
Cuối cùng anh cũng đeo nó xong.
Đối với người mới học như anh, cảm thấy khả năng sử dụng đồ vật mới của mình không tồi.
Lật thân thể mềm mại của cô sang, anh tiến vào từ phía sau thật cẩn thận.
Tư thế này thích hợp với phụ nữ có thai.
Cho dù anh thực sự rất muốn oán hận bắt nạt cô, bá đạo ép buộc cô thở không nổi.
Ghé lên gối đầu, cô cắn môi dưới, anh chuyển động dịu dàng trên thân thể cô, vốn dĩ không giống với người vội vàng nóng nảy như anh, khiến cô vốn lạnh lùng cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sắp khóc.
Anh càng tốt với cô, cô càng áy náy.
Cô có phải người phụ nữ may mắn không?
Mỗi một nhịp anh đều để ý đến cô.
Thậm chí, mỗi một vị trí trên thân thể, hai người đều là đối tượng phù hợp nhất.
Anh không có khả năng có phụ nữ bên ngoài! Bởi vì kỹ xảo ái tình của anh không thành thạo hơn lần đầu tiên là bao.
Tất cả đều dựa vào bản năng của đàn ông.
Cho nên cô cảm thấy rất xúc động.
Nhưng lòng lại tràn đầy áy náy.
Nếu anh không quý trọng cô như vậy, ngược lại cô mới có cơ hội để nói dối trở thành sự thật.
Không đến mức phải lo nghĩ chật vật như bây giờ…
“Phàn Dực Á, thật ngu ngốc!” Vì sao lại đối xử tốt với cô như vậy? Thật sự là đồ ngốc.
Nhưng cô lại yêu đồ ngốc đó.
Ở giới giải trí nhiều năm, anh đích thực đã chiếm được nhược điểm trong lòng cô.
Khi lên đến đỉnh, anh chấn động kêu lên, “Mạt Mạt…”
Cao trào tiến đến, tay anh không kiềm chế được gần như bóp nát vai cô.
“A Á…” Cho dù bả vai sắp bị anh bóp xanh tím, cô cũng không kêu đau một tiếng.
Anh yêu em, Mạt Mạt.
Em yêu anh, A Á.
Khi cao trào, bọn họ đều nghe được thổ lộ tình yêu từ trái tim người kia.