Tối nay, ông chủ Tống Chính Kỳ của Giải trí Thanh Điểu đang ở trong phòng khách sạn, hưởng thụ sự hầu hạ của Thư kí.
Ông ta chơi đùa, vuốt lên vuốt xuống đôi chân đi giày cao gót kia một lát, sau đó liền nhận được điện thoại của cấp dưới.
Sau khi nghe nội dung trong điện thoại xong, Tống Chính Kỳ nhất thời không còn hứng thú nữa.
Ông ta đốt một điếu thuốc, ngồi trên ghế sa lon, rơi vào trầm tư.
Lại thua rồi.
Hơn nữa lần này thua rất rõ ràng.
Cùng biểu diễn trên một sân khấu, ai diễn tốt hơn ai, liếc mắt một cái là có thể thấy ngay.
Nữ thư kí tự giác đi đến sau lưng Tống Chính Kỳ, bóp vai cho ông tay.
Mặc dù bây giờ tay cô tay cũng đã hơi mỏi.
Cô ta dịu dàng nói: “Tống tổng, chúng ta cũng nên hành động rồi, nếu còn tiếp tục như thế nữa, lợi ích của công ty sẽ bị tổn hại.”
Đương nhiên là Tống Chính Kỳ biết đạo lý này.
Rập rình của thiên hạ đều là vì lợi nhuận.
Nếu như Lý Tinh Thần bị Hứa Diệp đè xuống một lần nữa, cho dù cuối cùng có đoạt được cúp, giá trị thương mại của cậu ta cũng sẽ bị tổn hại.
Một lần biểu diễn cũng không thắng nổi, cuối cùng lại là thí sinh đoạt được cúp.
Cho dù bên nhãn hiệu có muốn hợp tác, thì cũng phải xem dư liệu.
Quan trọng nhất là, Giải trí Thanh Điểu có thể bại dưới bốn công ty lớn đứng đầu, nhưng không thể thua bởi Giải trí Thanh Quang.
“Nói cụ thể đi.” Tống Chính Kỳ nhàn nhạt nói.
Nữ thư kí chậm rãi nói: “Mặc dù nhiệt độ hai bài hát này của Hứa Diệp rất cao, nhưng từ góc độ sáng tác mà nói, thực ra rất bình thường, trên mạng cũng có rất nhiều người nói bài hát thịnh hành này của cậu ta có tính chuyên nghiệp rất thấp.”
Thấy Tống Chính Kỳ không nói gì, nữ thư kí hạ thấp người xuống, đưa ngực hạ xuống trên ót của Tống Chính Kỳ, nhẹ nhàng đấp bóp.
“Nếu như đợt tiếp theo Hứa Diệp còn lấy ra ca khúc tương tự với hai bài trước, chúng ta sẽ làm kinh doanh từ góc độ bài hát, mua hotsreach, liên lạc với người bình phẩm âm nhạc và người kinh doanh, tiến hành phân tích tác phẩm của Hứa Diệp.”
“Kéo sự chú ý của người xem về phía tác phẩm, chứ không phải là ở trên người cậu ta, tôi muốn có lợi cho công ty.”
Tống Chính Kỳ suy nghĩ một chút, nói: “Hứa Diệp không có dữ liệu đen sao?”
“Không có.” Thư kí nói.
Làng giải trí ra tay với dữ liệu đen là cách trực tiếp nhất.
Đáng tiếc là một năm trước Hứa Diệp vẫn còn đang đi học, một năm này tiến vào Giải trí Thanh Quang cũng chỉ lo học hành, cũng không xảy ra chuyện gì.
Về phần những chuyện Hứa Diệp đã trải qua ở trường học, chỉ có thể nói là một học sinh ba tốt tiêu biểu, không có chút vết đen nào.
Tống Chính Kỳ hít sâu một hơi, dựa cơ thể vào ghế sa lon, chậm rãi nói: “Sắp xếp đi.”
Ngày hôm sau, trên mạng, một vài người bình phẩm âm nhạc chuyên nghiệp đã ra tay.
Những người bình phẩm âm nhạc này đều có fan, mà bọn họ chính là lấy chuyện đánh giá các tác phẩm để mà sống.
Sau khi Giải trí Thanh Điểu đưa vốn vào, sức chiến đấu của các nhà bình phẩm âm nhạc đã tăng lên rất mạnh.
Vu Minh, Weibo có 1.300.000 fan, được chứng nhận chính là Người bình phẩm âm nhạc.
Năm đó anh ta dựa vào việc phun nhổ người khác, từng bước từng bước tích lũy fan.
Vu Minh rất ghét những bài hát thịnh hành kia, hoặc có thể nói là bài hát sến súa.
Bài hát càng hot, anh ta lại càng muốn phun nhổ.
Cho dù là Ca Vương Thiên Hậu, anh ta cũng phun nhổ không bỏ sót.
Vu Minh ngược lại lại tán thưởng một vài ca khúc nhỏ không nổi tiếng.
Dựa vào đặc điểm này, anh ta cũng tụ tập được một nhóm fan lớn.
Vu Minh cũng không ngốc, tại sao anh ta lại phun nhổ những bài hát hot này chứ, đương nhiên là bởi vì có nhiệt độ rồi.
Thổi phồng những ca khúc tiểu chúng kia là bởi vì để trở nên khác biệt.
Mà sau khi anh ta đã có nhiều fan, một vài ca sĩ sẽ vì lượng tiêu thụ ca khúc mà tiêu tiền để anh ta xóa bỏ đánh giá kém.
Hôm nay, Vu Minh nhận được đơn hàng.
Về phần ai đã đặt đơn hàng, anh ta cũng không biết, chỉ nói là muốn anh ta hãy đánh giá kém hai bài hát ‘Quả táo nhỏ’ và ‘Nhiệt Tâm 150℃ Của Cậu’.
Thực ra thì Vu Minh cũng có chút thấp thỏm, nhiệt độ của hai bài này thật sự là rất cao.
Mẹ anh ta cũng vừa nghe, vừa nhảy bài ‘Quả táo nhỏ’.
Bài phía sau thì đã được rất nhiều dân mạng cover lại, hoặc là dùng để làm bối cảnh âm nhạc cho video.
Phun nhổ hai bài hát nay sẽ dẫn đến cuộc chiến mắng chửi.
Chỉ là, đối phương đã trả rất nhiều.
Một bài đăng Weibo là 10000 tệ.
Hai bài thì chính là 20000 tệ.
Đánh một chút là đã có bằng đó tiền, số tiền này quá dễ kiếm rồi.
Vu Minh mở Weibo ra xem một chút, thì ra cũng không chỉ có một mình anh ta mắng chửi bài hát này.
Vậy thì dễ làm rồi.
Sau khi anh ta cân nhắc cách dùng từ một chút, bắt đầu đánh máy.
“Tối hôm qua sau xem tập thứ 3 của ‘Cự Tinh Ngày Mai’, trong đêm tôi đã xem lại hết những tiết mục trước, về phương diện đóng phim thì tôi không đánh giá nữa, nhưng có mấy lời đã nghẹn ở trong lòng chưa nói ra được, tôi chỉ nói một câu, hai bài hát ‘Quả táo nhỏ’ và ‘Nhiệt Tâm 150℃ Của Cậu’ có thể hot toàn cõi mạng, đó chính là bi ai của giới âm nhạc Hoa Ngữ!”