Dưới sân khấu, các khán giả Viện Hỏa Viện ồn ào lên: “Thêm tiền! Thêm tiền!”
Tính cách của Chu Viễn cũng khá nghịch ngợm, anh ta liền nói đùa: “Đạo diễn Trương, không bằng anh thêm tiền đi.”
Trương Quang Vinh ở hậu trường vẫn đang nhìn chằm chằm vào, nghe được giọng nói này, anh ta cười lên một tiếng.
Anh ta luôn quan sát trên sân khấu, có nhiều chỗ, anh ta đã lớn tuổi, không cảm giác được.
Nhưng phản ứng của hiện trường cũng không tệ.
Màn biểu diễn lần này của Hứa Diệp có rất nhiều điểm sáng, hiệu quả chương trình rất tốt.
Kỹ thuật diễn của anh tốt hơn so với những người khác, giống y như là Vương Giáp thật sự vậy.
Trương Quang Vinh cười nói: “Muốn thêm tiền thì các anh đi mà thêm, đừng có tìm tôi, tôi xem bản phát lại là được.”
Giọng nói của anh ta truyền vào trong tai của các giám khảo.
Lão hồ ly Trương Quang Vinh không tiếp chiêu.
Nếu như anh ta nói thêm tiền, vậy thì phải thêm tiền thật.
MC cười nói: “Các ban giám khảo vẫn là đánh giá màn biểu diễn của các thí sinh đi.”
Nói đến đây, Chu Viễn dẫn đầu nói: “Để cho các vị khác nói trước đi, tôi tránh hiềm nghi.”
Thầy cô hướng dẫn của năm nhóm khác lần lượt bắt đầu đánh giá.
“Bầu không khí của đoạn này vốn là rất kiềm chế, nhưng có thể nhìn ra được, mấy chỗ mà Hứa Diệp và Đổng Ngọc Khôn diễn đã có chút thay đổi, khiến cho đoạn này lộ ra hiệu quả khác biệt trên sân khấu, cá nhân tôi cảm thấy rất tốt.”
Một người hướng dẫn khác nói: “Những chỗ này được thay đổi rất tốt, không thay đổi tính cách của nhân vật, nhất là màn biểu diễn của Hứa Diệp, đáng khen ngợi, ở trên sân khấu này, mang lại đủ ấn tượng để mọi người ghi nhớ, ngược lại là mấy thí sinh khác, có hơi bình thường.”
Mấy vị thầy cô lần lượt đánh giá.
Ý kiến của mọi người đều giốnh nhau.
Phải nói mấy người Lý Tinh Thần diễn không tốt sao?
Vậy thì không phải, ba người họ cũng đã cực khổ luyện tập, mời diễn viên đánh võ đến để dạy cho họ cảnh hành động trên sân khấu.
Chỉ là không so sánh thì sẽ không tổn thương, Hứa Diệp quá vượt trội.
Cho dù là Đổng Ngọc Khôn có kỹ năng diễn xuất bình thường, cũng đã để lại điểm ghi nhớ.
Hình tượng trước đó của cậu ấy là một Đại minh tinh, đóng vai thái giám, đã hoàn toàn lật đổ bản thân.
Tương phản mãi mãi là thứ mà mọi người thích nhất,
Lúc mấy vị thầy cô này đánh giá, ba người Lý Tinh Thần vẫn phải nở nụ cười.
Nhăn mặt trước ống kính, đó chính là hành vi ngu dốt.
Không phải ai cũng có dũng khí để chất vấn ban giám khảo là tôi có thể đứng ở đây, anh có thể không.
Cuối cùng, đến chỗ Nghiêm Mật.
Địa vị của Nghiêm Mật là cao nhất ở đây, cho dù là ở trong vòng phim điện ảnh, thì những người hướng dẫn này đều kém hơn so với cô.
Cô cầm mic lên, trong đầu nhớ lại hai chữ ‘rất trơn’ của Hứa Diệp.
Mấy năm nay cô ở trong làng giải trí, không có bất cứ scandal nào, cũng không có bất cứ tin tức tiêu cực nào.
Nghiêm Mật là một nữ minh tinh chuyên tâm vào sự nghiệp, những chuyện lộn xộn đều không đυ.ng vào, những chuyện này cũng đừng có làm phiền đến cô.
Nhất là những người đàn ông tham muốn cơ thể của cô ở trong giới, Nghiêm Mật đều trực tiếp để cho bọn họ cút đi.
Người có thể nói ra hai chữ ‘rất trơn’ này, chắc là đã từng trải qua.
“Cậu ta đẹp trai như thế, chẳng lẽ kinh nghiệm rất phong phú?” Trong lòng Nghiêm Mật suy nghĩ đến.
Thế nhưng không biết tại sao, cô không hề có phản cảm với Hứa Diệp.
Phong cách của người này quá không ổn.
Thậm chí cô còn cảm thấy, người này không thể nào xuất hiện scandal ở trong làng giải trí.
Sự tò mò của Nghiêm Mật đối với Hứa Diệp càng ngày càng nhiều, cô có chút muốn đi sâu vào để tìm hiểu Hứa Diệp.
Ai bảo Hứa Diệp là lần đầu tiên của cô chứ.
Cô cười nói: “Về phương diện diễn xuất của Hứa Diệp, biên soạn rất thích hợp, nhất là cảnh hành động, động tác của cậu rất có sức mạnh, nhưng lại không mất đi mỹ cảm, nếu như là tôi, tôi sẽ bỏ phiếu cho Hứa Diệp.”
Sau khi nói xong, Nghiêm Mật buông mic xuống.
Cô không nói nhiều, nếu như nhận xét từ góc độ chuyên nghiệp, thì quá hà khắc đối với mấy thí sinh này, cũng tương đối là được.
Từ Nam Gia cười hì hì nói: “Hứa Diệp, mong đợi màn biểu diễn tiếp theo của cậu! Chừng nào thì cậu có thể hát một bài ngay ngắn đây?”
Đề tài lại đến rồi.
Bây giờ Từ Nam Gia cảm thấy, Hứa Diệp ca hát như thế ở trên sân khấu chính là cố ý, anh không thể không biết hát ngay ngắn.
Hứa Diệp nghiêm chỉnh trả lời: “Lần sau nhất định.”
Nắm đấm nhỏ của Từ Nam Gia cũng nắm chặt lại.
Cô rất muốn cãi lại với Hứa Diệp, để cho thí sinh này biết sự lợi hại của mình.
Hứa Diệp đây là đã tỏ rõ không suy nghĩ đến.
“Nếu như cậu ta và mình ở chung một công ty thì tốt rồi, xem mình giáo huấn cậu ta như thế nào!” Trong lòng Từ Nam Gia suy nghĩ.
Địa vị của cô ở trong công ty cũng không phải là bình thường, nhất định có thể nắn bóp Hứa Diệp thành hình dáng của cô.
Sau khi đánh giá kết thúc, người xem tại hiện trường bắt đầu bỏ phiếu.
Sau khi mấy người Hứa Diệp đợi bỏ phiếu xong cũng đi xuống sân khấu, quay về phòng nghỉ ngơi.
Tâm lý của mấy thí sinh trong nhóm tiếp theo vô cùng thấp thỏm.
Như vầy còn diễn thế nào nữa?
Xem như thế nào thì cũng không diễn hay bằng nhóm của Hứa Diệp.
Lúc nhóm tiếp theo ra sân khấu, ở khu bình luận trong phòng livestream vẫn còn đang thảo luận màn biểu diễn của họ.
“Lần này Đổng Ngọc Khôn đã lật đổ ấn tượng của tôi đối với cậu ấy! Tôi biết ngay mà, người ở cùng với Hứa Diệp chắc chắn sẽ bị dắt mũi!”
“Hoan nghên Phó viện trưởng Đổng Ngọc Khôn của Bệnh viện Tâm thần Hỏa Hoa nhậm chức!”
“Tôi còn đang suy nghĩ đoạn vừa rồi đây, Hứa Diệp nhìn không giống như là đang diễn! Đề nghị điều tra ghi chép chuyển tiền của người này, nói không chừng trong đó còn có 498 hoặc là 798 con số đó!”
“Hứa Diệp đẹp trai quá đi, đáng tiếc lại có cái não này.”
Các khán giả thảo luận vô cùng sôi nổi.
Rất nhiều người qua đường sau khi xem xong đoạn biểu diễn này đều thuận tay bỏ phiếu trên bảng Danh sách nhân khí.
Tổng cộng có 5 phiếu, có người bỏ cho Hứa Diệp 4 phiếu, sau đó bỏ một phiếu cho Đổng Ngọc Khôn.
Có 11 phiếu thì bỏ cho Hứa Diệp 10 phiếu, Đổng Ngọc Khôn 1 phiếu.
Số phiếu của Đổng Ngọc Khôn vốn đang tăng lên rất chậm, nhưng cứ gom ít thành nhiều, đã bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Sau khi mấy người Hứa Diệp thay quần áo, trở lại phòng nghỉ ngơi.
Đổng Ngọc Khôn ngồi bên cạnh Hứa Diệp, trên mặt cậu ta lộ ra nụ cười cảm kích.
“Anh Diệp, cảm ơn anh.”
Những điểm ghi nhớ kia ở trên sân khấu đều là do Hứa Diệp dạy cho cậu ta.
Bằng không, với kỹ năng diễn xuất đó của cậu ta, sao có thể được người khác ghi nhớ chứ.
Vốn tưởng rằng diễn một vai thái giám sẽ bị trào phúng, không ngờ rằng sau khi có sự hỗ trợ của Hứa Diệp, lại có hiệu quả kỳ diệu.
“Không có gì.”
Hứa Diệp cũng không thể nói sự thật ra được.
Một tuần này của anh, đã ăn mấy bữa cơm do Đổng Ngọc Khôn nấu rồi.
Cơm của tổ chương trình ngay cả chó cũng không.
Để cho cậu em này ở lại thêm một tuần, nấu cơm cho anh ăn.
“Anh Diệp, tôi đi rót cho anh cốc nước.”
Đổng Ngọc Không đứng dậy, đi theo làm tùy tùng, cậu ta chạy đến máy nước uống ở bên cạnh, rót cho Hứa Diệp một ly nước.
Lúc này, những thí sinh khác đang ở trong phòng nghỉ ngơi đều nhìn qua phía hai người Hứa Diệp.
Đổng Ngọc Khôn được Hứa Diệp đưa bay lên.
Ai mà không muốn chứ.
Có một vài thí sinh đã dao động, bọn họ cũng muốn liếʍ Hứa Diệp, đáng tiếc, không có cơ hội.
Lúc này, Đổng Ngọc Khôn để ly nước lên trên bàn.
Trong lúc mọi người nhìn chăm chú, Hứa Diệp lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong túi áo.
Chiếc hộp là hình chữ nhật, động tác của anh ưu nhã mà kéo chiếc hộp ra, lấy ra một cái muỗng inox ở bên trong đó.
“Cậu ta muốn làm gì thế?”
“Khong phải chứ, vẫn chưa đến giờ cơm mà, cậu ta cầm muỗng làm gì?”
“Tại sao cậu ta lại mang theo đồ dùng ăn uống bên người chứ!”
Các thí sinh đều mang theo đầy dấu chấm hỏi.
Hứa Diệp cất chiếc hộp đi, ưu nhã cất vào trong túi.
Sau đó anh cầm ly nước lên, dùng chiếc muỗng quấy quấy trong ly nước.
Các thí sinh vội vàng nhìn về phía máy nước uống.
Không sai, ở bên trong là nước lọc.
Không phải là cà phê!
Cậu khuấy làm gì chứ?
Chỉ nhìn thấy sau khi Hứa Diệp quấy vài cái, dùng chiếc muỗng múc một muỗng nước lên, đút vào trong miệng.
Sau khi nhìn thấy một màn như thế, các thí sinh ở trong phòng nghỉ ngơi đều trầm mặc.
Mẹ nó, không biết bưng lên lên trực tiếp uống sao?
Dùng muỗng uống nước, cậu có bệnh không thế?
Đổng Ngọc Khôn ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp một lúc lâu.
Hứa Diệp hỏi: “Cậu cũng muốn uống sao? Tôi còn một cái nĩa nữa.”