Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 24: Các soái ca, sao các cậu lại không nói chuyện thế!

Sau khi công bố danh sách chia nhóm này, các thí sinh lập tức rối loạn lên.

Tổ chương trình quá gây sự rồi.

Tối hôm qua, Lý Tinh Thần đứng dầu bảng Danh sách nhân khí, nhưng số phiếu của chương trình lại bị Hứa Diệp đè đầu.

Chuyện này rất thú vị.

Hôm nay tổ chương trình lại sắp hai người họ vào một nhóm.

Tuyệt!

Trương Quang Vinh cũng vui vẻ mà nhìn vào biểu hiện của những thí sinh này, video vẫn còn đang quay, đợt lúc đăng lên cũng sẽ có chủ đề.

Anh ta nhìn qua Hứa Diệp, trong lòng vui vẻ mà nói: “Cậu trai, cơ hội đã cho cậu rồi, xem cậu có thể nắm chặt được hay không.”

Cùng một nhóm nhỏ, so sánh sẽ càng thuận lợi hơn.

Trên sân khấu, ai diễn tốt ai diễn kém, liếc sơ qua là thấy ngay.

Có vài chuyện nhìn thì giống như là thử thách, nhưng thực ra cũng chính là cơ hội.

Đợi đến khi danh sách các nhóm được đọc xong, Trương Quang Vinh nói: “Các thành viên trong nhóm hãy làm quen với nhau trước, đợi lát nữa sẽ tiến hành bốc thăm đoạn phim điện ảnh.”

Vừa nói xong, các thành viên trong cùng một nhóm tụ chung lại với nhau.

Tập này tạm thời sẽ không loại người.

Dựa theo quy tắc của tổ chương trình, sau khi kết thúc vòng Giờ học diễn xuất của Cự Tinh này, căn cứ vào việc bỏ phiếu tại hiện trường và bảng Danh sách nhân khí, sau khi tổng hợp lại sẽ quyết định loại bỏ thí sinh.

Nói cách khác, những người ở hiện trường này, không phải ai cũng có thể tham gia Buổi công diễn thứ hai.

Giờ học diễn xuất của Cự Tinh, là cơ hội cuối cùng của những thí sinh đang tràn ngập nguy cơ.

Lý Tinh Thần và hai người còn lại đồng thời đi về phía của Hứa Diệp.

“Lần hợp tác này xin hãy chiếu cố nhiều hơn.” Lý Tinh Thần cười nói.

Giang Thịnh hiển nhiên là cùng một bọn với Lý Tinh Thần, anh ta đứng ở bên cạnh Lý Tinh Thần.

Ngô Vân Phong là người đứng thứ ba hôm qua, người nọ cũng dùng ánh mắt tò mò để đánh giá Hứa Diệp.

Đổng Ngọc Khôn lúc này cũng chậm rãi đi đến bên cạnh Hứa Diệp.

Hứa Diệp cười nói: “Chúng ta kết bạn đi, để tôi tạo nhóm, có chuyện gì thì cứ nói ở trong nhóm.”

“Được.”

Mấy người đều lấy điện thoại ra, thêm bạn bè ngay tại hiện trường.

Hứa Diệp tạo một nhóm trò chuyện, bốn người khác cũng tham gia vào.

Lúc này, Lý Tinh Thần hỏi: “Lúc trước tôi đã từng diễn qua mấy bộ phim truyền hình, có kinh nghiệm diễn xuất, các cậu có kinh nghiệm diễn xuất không?”

Giang Thịnh Nói: “Lúc còn bé tôi đã từng diễn một nhân vật ở trong phim truyền hình.”

Ngô Vân Phong cười nói: “Tôi đã từng diễn trong một bộ phim điện ảnh nhỏ.”

Đổng Ngọc Khôn lắc đầu: “Tôi chưa từng diễn.”

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Hứa Diệp.

Thực ra tất cả mọi người đều biết rõ, Hứa Diệp không có kinh nghiệm diễn xuất, đây cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.

Chỉ nhìn thấy Hứa Diệp lấy điện thoại ra, gõ lên trên điện thoại.

Đợi anh ấn xong, điện thoại của mọi người đều rung lên một tiếng.

Lý Tinh Thần nghi ngờ mà lấy điện thoại ra, sau đó liền choáng váng.

Trong nhóm trò chuyện, Hứa Diệp gửi đến một tin nhắn.

“Đã từng diễn một tiểu phẩm nhỏ ở trên sân khấu lúc học cấp 3 có tính không?”

Đám người Lý Tinh Thần chấm hỏi đầy đầu.

Mẹ nó, anh có bị bệnh không thế?

Bọn tôi đang đối mặt với anh, anh không thể nói thẳng ra hay sao?

Anh gửi tin nhắn làm cái quỷ gì chứ?

Lý Tinh Thần khôi phục lại tâm tình, nói: “Hứa Diệp, chúng ta có thể trao đổi bằng miệng không?”

Hứa Diệp tiếp tục đánh chữ.

“Các soái ca, tại sao các cậu lại không nói chuyện thế! Sao trong nhóm này chỉ có mình tôi đang nói thế! Tôi bị cô lập rồi! Cũng không có ai để ý đến tôi! Tôi không có bạn!”

Vo ve~!

Điện thoại lại rung lên.

Lý Tinh Thần cầm điện thoại ra nhìn vào một cái, gân xanh trên trán trực tiếp nổi lên.

“Được rồi, được rồi, nếu như cậu ta muốn gõ chữ để trao đổi, vậy thì gõ chữ trao đổi đi.” Giang Thịnh khuyên nhủ.

Lúc nói lời này, ngón tay anh ta đang chỉ lên trần nhà.

Ý là phía trên có máy ghi hình.

Lý Tinh Thần bỗng nhiên có chút nhức đầu, anh ta cảm thấy bệnh tình của Hứa Diệp đã đến giai đoạn cuối rồi.

Mà anh ta lại bại dưới tay của một thí sinh như thế, đúng là quá vô lý rồi.

“Được rồi, vậy thì lấy điện thoại ra để nói chuyện đi.”

Vì vậy, mấy người bọn họ cũng lấy điện thoại ra, ấn vào nhóm trò chuyện.

Người đầu tiên gửi tin nhắn là Đổng Ngọc Khôn.

【Đổng Ngọc Khôn: Anh Diệp, anh còn từng diễn kịch ngắn sao?】

【Ngô Vân Phong: Kịch ngắn gì?】

Giang Thịnh liếc mắt nhìn hai người này, sau đó cũng gõ chữ vào.

【Giang Thịnh: Kịch ngắn cũng miễn cưỡng là có tính.】

Biểu cảm của Lý Tinh Thần bất lực, hai tay bắt đầu gõ lên bàn phím.

【Lý Tinh Thần: Vậy xem ra chỉ có tôi, Giang Thịnh và Ngô Vân Phong là có kinh nghiệm diễn xuất, vì chất lượng tiết mục của chúng ta, chi bằng chúng ta hãy dựa theo kinh nghiệm diễn xuất đẻ phân chia nhân vật, người có nhiều kinh nghiệm thì sẽ diễn vai quan trọng.】

Lý Tinh Thần gửi tin nhắn xong, Giang Thịnh lập tức gửi đến.

【Giang Thịnh: Tôi cảm thấy được đó, nếu như chất lượng tiết mục tốt, sẽ có lợi đối với tất cả mọi người.】

【Ngô Vân Phong: Trợn mắt.jpq】

Lúc này, Hứa Diệp gửi tin nhắn đến.

【Hứa Diệp: Các soái ca, tôi phát hiện một manh mối quan trọng! Năm người chúng ta vốn đang ở chung với nhau, chúng ta có thể nói chuyện ở trước mặt, không cần phải nói chuyện trong nhóm phiền phức như thế!】

【Lý Tinh Thần:…】

【Giang Thịnh:…】

【Ngô Vân Phong:…】

【Đổng Ngọc Khôn: Ngoan ngoãn.jpq】

Hứa Diệp cất điện thoại đi, nhìn về phía mọi người, sắc mặt ngạc nhiên mà nói: “Các cậu nói có đúng hay không?”

Trên trán Giang Thịnh nổi gân xanh lên.

Lý Tinh Thần kéo anh ta lại, chỉ lên trần nhà mà nói: “Bỏ đi.”

Dưới một loạt hành động như thế, ánh mắt của Đổng Ngọc Khôn khi nhìn về phía Hứa Diệp đều đã mang theo vẻ kính nể.

Cậu ta luôn cảm thấy Hứa Diệp là đang cố ý, nhưng cũng không có bằng chứng.

Chuyện này cũng theo tâm trạng quá rồi.

Lúc này lòng của Lý Tinh Thần và Giang Thịnh cũng rất rối loạn.

Ngoài cửa, nhân viên công tác ôm một chiếc hộp rút thưởng trong suốt đi vào.

Trong hộp có sáu phong thư màu xanh đậm.

“Xin chào mọi người, trong sáu phong thư này có chứa đoạn phim mà chúng ta cần diễn trong trận thi đấu lần này, chúng ta sẽ rút thăm theo thứ tự, dựa theo nhân khí trung bình của mỗi nhóm để tiến hành rút thăm.”

“Căn cứ vào số liệu bảng Danh sách nhân khí trước mắt, sẽ do nhóm thứ 5 rút đầu tiên.”

Nhân viên công tác nói xong, những thí sinh khác cũng hướng mắt về phía đám người Hứa Diệp.

Nhóm 5, chính là nhóm của Hứa Diệp.

Không thể không nói, nhân khí của nhóm Hứa Diệp là rất cao.

Lý Tinh Thần là người đứng đầu bảng Nhân khí, thứ hạng của Ngô Vân Phong và Giang Thịnh cũng không thấp, ngược lại nhân khí của Hứa Diệp và Đổng Ngọc Khôn là thấp nhất.

“Chi bằng hãy giao cơ hội rút thăm lần này cho tôi?” Lý Tinh Thần hỏi một câu.

Hứa Diệp cũng không có tâm trạng đi lên rút thăm, Thiếu nữ Nguyên khí Từ Nam Gia hôm nay vẫn chưa đến, may mắn của anh chắc chắn là không được.

Ai thích thì cứ đi.

Huống chi nếu rút được một đoạn phim có độ khó cao còn bị ăn chửi nữa.

Những người khác cũng không có ý kiến.

Lý Tinh Thần thuận lợi có quyền rút thăm, anh ta đi lên rút một phong thư.

Mở phong thư ra, rút tấm thẻ ở bên trong ra.

Sau khi Lý Tinh Thần nhìn thấy nội dung ở trên tấm thẻ, sắc mặt có hơi thay đổi.

Lý Tinh Thần hít sâu một hơi, nói: “’Giang Hồ Yên Vũ- Đại chiến Lâm Viên’.”

Vừa dứt lời, những thí sinh khác đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hứa Diệp cũng nhớ lại.

Giang hồ Yên Vĩ là một bộ phim Võ hiệp đã được quay vào 4 năm trước, đánh giá tổng hợp vô cùng tốt, ra đời từ tay của đạo diễn nổi tiếng.

Mặc dù kịch bản kết cục của trận Đại chiến Lâm Viên chỉ quay có một phút ngắn ngủi, nhưng vô cùng xuất sắc, xem rất sảng khoái.

Nhưng đoạn này, rất khó.

Yêu cầu khá cao đối với diễn viên.

Lý Tinh Thần lộ ra biểu cảm vô cùng có tự tin, tăng thêm vài đoạn diễn cho mình.

“Mặc dù đoạn phim này rất khó, nhưng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn sức lực, mang đến một đoạn diễn xuất sắc cho khán giả!”

Sau khi thêm đoạn này xong, Lý Tinh Thần đã quay lại.

Những nhóm còn lại cũng lên rút thăm, kết quả độ khó đoạn phim của những nhóm còn lại cũng vừa phải, thậm chí còn khá là đơn giản.

Chỉ có nhóm Hứa Diệp là có độ khó cao nhất.

Đổng Ngọc Khôn thì càng không có tự tin.

Tối hôm qua biểu diễn xong cậu ta đã cảm thấy mình xong đời rồi, kết quả không nghĩ đến, Giờ học diễn xuất còn rút phải đoạn phim khó nhất.

Đổng Ngọc Khôn nhìn về phía Hứa Diệp, cậu ta muốn nhìn ra chút gì đó từ trên mặt của Hứa Diệp.

Sau đó cậu ta phát hiện ánh mắt của Hứa Diệp đang nhìn về phía cửa lớn của phòng học.

Đổng Ngọc Khôn cũng nhìn qua, chỉ thấy Từ Nam Gia đang lặng lẽ mở cửa đi vào.

Trong khoảnh khắc đó ánh mắt của Hứa Diệp đã sáng rực lên.

Đổng Ngọc Khôn nghĩ đến một khả năng, sắc mặt kính nể mà nhìn về phía Hứa Diệp.

“Không hổ là anh Diệp, lúc này anh ấy còn có tâm tư ngắm mỹ nữ, hơn nữa còn là cô giáo của bọn mình!”