Video vừa rồi đã giúp anh nhận được 15 điểm tích lũy.
Nhìn từ phía trên, Hứa Diệp phát hiện, nếu như biểu diễn tác phẩm nghệ thuật nhắng nhít ở trên sân khấu thì sẽ được càng nhiều điểm tích lũy hơn.
Còn những hành vi nhắng nhít khác thì khá là ít.
Cho điểm tích lũy nhiều nhất là nhiệm vụ của hệ thống.
Mà bây giờ, anh đã đột phá 100 điểm tích lũy rồi, đủ để rút thưởng hai lần.
“Rút trước một lần xem.”
Hứa Diệp mở giao diện rút thưởng ra, lựa chọn phân loại ca khúc để tiến hành rút thưởng.
Điện ảnh và văn học đối với anh của lúc này mà nói thì quá cao cấp rồi.
Bây giừo anh không có tư bản nào cả, cho dù trong tay có kịch bản tốt thì cũng chỉ có thể giao cho người khác quay.
Ở trong vòng giải trí này, biên kịch là người không có quyền lên tiếng nhất.
Về phần văn học, tạm thời Hứa Diệp không muốn đυ.ng đến.
【Rút thưởng thất bại. 】
Hệ thống hiện ra nhắc nhở.
“Mẹ nhà nó.”
Hứa Diệp không nhịn được mà mắng một câu.
Suýt chút nữa anh đã quên mất, rút thưởng cũng có xác suất.
Lần này, điểm tích lũy của anh chỉ còn lại 61 điểm.
“Thôi vậy, không rút nữa, đợi lúc nào vận khí tốt thì lại thử.”
7 giờ sáng hôm sau.
Hứa Diệp thức dậy luyện tập kỹ năng thanh nhạc một chút, sau đó bắt đầu thu dọn hành lý.
Hôm nay, hắn phải chuyển đến căn hộ mà Đài truyền hình An Thành đã chuẩn bị cho.
Khoảng thời gian sau cũng phải thường xuyên ở trong căn hộ này.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Hứa Diệp xuống lầu ăn sáng, sau đó đi đến tòa lầu của Đài truyền hình An Thành.
Lúc anh đến, những thí sinh khác cũng đã đến được hơn phân nửa.
Một vài thí sinh khác đã tập chung ở một chỗ, trò chuyện với nhau.
Sau khi nhìn thấy Hứa Diệp đi vào, ánh mắt của mọi người rốt rít nhìn lại.
Muốn không chú ý đến cũng không được, chương trình tối qua có thể nói người được lợi nhất chính là Hứa Diệp.
Mới tập một mà đã lên hotsreach thứ 3, đối mới những tay mơ trong giới giải trí mà nói, đó là chuyện mà nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Trong một đêm, Weibo của Hứa Diệp đã tăng lên hai trăm ngàn người.
Kiểu fan này còn không phải là dùng tiền mua, mà là fan thật sự.
Những thí sinh này cũng rất nghi ngờ.
Bọn họ nghi ngờ là do Hứa Diệp đang diễn, hay là bản tính đã như thế.
Chuyện này liên quan đến trạng thái này của Hứa Diệp có thể duy trì bao lâu.
Dựa vào hình tượng để thu hút người khác, sẽ có lúc sụp đổ.
Ví dụ một người trong giới giải trí ở trên trái đất, luôn xây dựng hình tượng học bá, sau đó đã bị lật xe.
Còn có vị Tiến sĩ nào đó luôn bị sinh viên sắp tốt nghiệp mắng chửi mỗi khi vào mùa hè viết luận văn.
Ở trong mắt mọi người, Hứa Diệp đã xây dựng một hình tượng, trước mắt mà nói còn rất thành công.
“Không đúng, nếu như Hứa Diệp thật sự là thiết lập nhân vật thì sao? Cậu ta cũng không cần thiết phải giống y hệt tên thần kinh vậy chứ.”
“Chuyện này cũng đúng, chẳng lẽ là hắn có bệnh thật sao?”
“Quan sát mấy ngày xem, xem cậu ta bình thường có như thế không.”
Các thí sinh bắt đầu nhỏ tiếng thảo luận.
Hứa Diệp tùy tiện tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống.
Trong căn phòng này, gần như mỗi một người đều mang theo hành lý.
Đợi sau khi đủ người, Trương Quang Vinh đi vào.
Ông ta cười ha hả nói: “Chào mừng mọi người đến với đại gia đình Cự Tinh Ngày Mai, bắt đầu từ hôm nay, mọi người sẽ sống chung với nhau trong một khoảng thời gian, tôi hy vọng rằng các cậu có thể thu hoạch được trong chương trình này, cũng hy vọng là chương trình này có thể cho mọi người trải nghiệm một khoảng thời gian khó quên.”
“Được rồi, không nói nhiều nữa, xe đã ở dưới lầu, dự tính một tiếng sau sẽ đến căn hộ, lên đường đi!”
Trương Quang Vinh xoay người đi ra khỏi phòng.
Các thí sinh cũng dồn dập đứng dậy, kéo rương hành lí đi ra ngoài.
Nghĩ đến lát nữa phải ngồi xe cả tiếng đồng hồ, Hứa Diệp quyết định đến nhà vệ sinh trước.
Rất hiển nhiên, cũng có rất nhiều thí sinh có suy nghĩ như anh.
Có năm sáu người đi đến nhà vệ sinh.
Đi đến cửa nhà vệ sinh, Hứa Diệp bỏ hành lý xuống, bước vào.
Lúc này, Trương Quang Vinh cũng đang đi vệ sinh.
Sau khi mấy thí sinh đi vào nhìn thấy Trương Quang Vinh, cơ thể rõ ràng đã có chút căng thẳng, giống như là học sinh gặp phải thầy cô vậy.
Sức uy hϊếp của người làm đạo diễn như Trương Quang Vinh vẫn là có.
Sau đó, những thí sinh này ngầm hiểu mà lựa chọn bồn tiểu ở cách xa vị trí của Trương Quang Vinh.
Trong lòng Trương Quang Vinh vui mừng nói: “Cũng may là lần trước đã gặp phải tên nhóc Hứa Diệp kia, lần này mình đứng ở bồn phía trong nhất, cũng không còn lúng túng nữa.”
Bên trái của ông là vách tường, bên phải là bồn tiểu trống không, ít nhất cũng không bị các thí sinh tấn công trái phải.
Vừa nhớ đến chuyện lần trước, Trương Quang Vinh cũng cảm nhận được cả người đang căng thẳng lên.
Ông theo bản năng mà liếc mắt nhìn qua bên kia một chút.
Hoắc!
Mẹ nó, Hứa Diệp thật sự đi vào rồi!
Trương Quang Vinh nhìn qua chỗ trống ở bên cạnh, cả người đã tê rần.
Ông hận bản thân mình bây giờ không thể lập tức đi xong ngay, cũng không muốn gặp phải Hứa Diệp.
Hứa Diệp đi thẳng về phía ông ta.
Một bước, hai bước.
Khoảng cách giữa Trương Quang Vinh càng ngày càng gần.
Trong lòng những thí sinh khác đã toát ra dấu chấm hỏi.
“Cậu ta đang làm gì thế.”
“Cậu ta sẽ không đến chào hỏi đạo diễn ở trong nhà vệ sinh đó chứ?”
“Nếu như là đi vệ sinh, tại sao lại không đến chỗ trống khác?”
Tuy rằng có nhiều người trong nhà vệ sinh, nhưng cũng không phải là không còn chỗ trống khác.
Lúc này, Hứa Diệp đi đến bồn vệ sinh ở bên cạnh Trương Quang Vinh.
Trong lòng Trương Quang Vinh căng thẳng.
“Bỏ đi, cậu ta muốn đến thì cứ đến, cũng không phải là lần đầu tiên.”
Thế nhưng, Hứa Diệp cũng không dừng bước lại, mà là đi đến sau lưng Trương Quang Vinh.
Sau đó anh khoanh tay ở trước ngực, yên lặng chờ đợi.
Cả nhà vệ sinh, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người Hứa Diệp.
Những thí sinh này đều trợn mắt há mồm, trong ánh mắt của mọi người đều mang theo dấu chấm hỏi.
“Cậu ta đang làm gì thế? Đang xếp hàng đi vệ sinh sao?”
“Có nhiều chỗ trống như thế mà cậu ta lại không đi, sao lại xếp hàng ở phía sau đạo diễn Trương chứ?”
“Cậu ta bị bệnh sao?”
Trong lúc nhất thời, trong lòng của những thí sinh này đều nổi lên suy nghĩ này.
Trong nhà vệ sinh này cho dù hết bồn tiểu thì vẫn còn hố mà.
Chỗ nào mà chẳng đi được.
Thế nhưng cậu ta lại cứ muốn đứng xếp hàng ở sau lưng Trương Quang Vinh.
Đúng là kỳ lạ!
Lúc này Trương Quang Vinh đã cảm thấy tê dại ở sau lưng.
Cho dù ông ta không quay đầu lại nhìn, nhưng cũng cảm giác được ánh mắt của Hứa Diệp đang nhìn chằm chằm vào sau ót của ông ta.
Mẹ nó, có chỗ trống cậu không đi, lại xếp hàng ở phía sau tôi làm gì chứ?
Khi dễ lão đồng chí như tôi sao!
Bầu không khí vô cùng sốt ruột.
Cuối cùng, Trương Quang Vinh cảm thấy bản thân đã đi xong, lập tức kéo quần lên, xoay người rời đi.
Ông ta một câu cũng không muốn nói với Hứa Diệp.
“Đại diễn Trương đi thong thả.” Hứa Diệp cười ha hả nói.
Nói xong, anh bước lên phía trước.
Anh thế chân vào bồn tiểu này.
Lúc này, những thí sinh khác đều trố mắt nhìn nhau.
Một thí sinh khác đột nhiên hô lên.
“Mẹ nó, đi trúng tay rồi!”
Thí sinh kia vội vàng kéo quần lên, chạy ra ngoài.
Lúc xe đang trên đường đi đến căn hộ, ánh mắt của những thí sinh khác nhìn về phía Hứa Diệp không còn là sự hâm mộ của trước đó, thay vào đó là sự thương hại và đồng tình.
“Người này chắc chắn không phải là giả vờ, mà là có bệnh thật.”
Một tiếng sau.
Xe đã đến căn hộ.
Nhân viên công tác đã đứng ở cửa chờ đợi.
Sau khi mọi người kéo hành lí đến, nhân viên công tác mỉm cười nói: “Chào mừng mọi người đến căn hộ Cự Tinh, mọi người sẽ chia thành hai người ở một phòng…”
Sau khi nghe thấy câu này, ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Hứa Diệp.
Ngàn vạn lần đừng có ở chung một phòng với Hứa Diệp!
Trong lòng những tuyển thủ này đều suy nghĩ như thế.