Bạch Nhật Huyễn Tưởng Tiên

Chương 2: Toàn thế giới chỉ có ta không có đặc hiệu?(2)

Sau đó hắn bèn ước nguyện với ông lão, hi vọng thế giới sau này của hắn không có áp bức, không có thống khổ, không có công việc. Hắn chỉ muốn tự do tự tại làm cá muối, thoải mái nằm ngửa hưởng thụ mà thôi!

Ông lão cười cười, nói muốn thực hiện nguyện vọng này rất đơn giản, thay một thế giới khác sống là được rồi.

Sau đó chính là đột ngột xuất hiện một trận trời đất quay cuồng.

Đợi Lục Phàm lấy lại tinh thần tỉnh táo lại thì hắn cũng đã đi tới thế giới kỳ quái này rồi.

Lục Phàm dùng sức nắm ngón tay của mình lại, khϊếp sợ phát hiện, đây con mẹ nó cũng không phải là đang nằm mơ, thế mà hắn lại xuyên không rồi!

Là ông lão thần bí kia mang hắn xuyên đến một thế giới như thế!

Thế mà ông lão Aladin lại là thật!

Lục Phàm chấn kinh!

Nhưng có phải phương pháp ông lão thực hiện nguyện vọng của hắn đã có hiểu lầm gì rồi hay không, trực tiếp đưa cho hắn một trăm triệu không tốt sao, tại sao phải mang hắn xuyên qua chứ?

Lục Phàm mất rất lâu thời gian mới tiếp nhận được hiện thực này.

Hắn không cha không mẹ, không có bất cứ ràng buộc nào, thay một thế giới để sinh hoạt cũng không phải là không được.

Thế nhưng rất nhanh, hắn lại lần nữa buồn bực.

Bởi vì hắn xuyên qua đi tới thế giới này. . .

Vì sao mỗi người đều kèm theo đặc hiệu chứ?

Vì sao chỉ có một mình hắn không có đặc hiệu?

Hệ thống bật hack của ta đâu?

Hiện tại không chỉ có không có bật hack.

Mà toàn thế giới chỉ có một mình ta là chó đất?

Tâm trạng Lục Phàm rất phiền muộn, yên lặng quan sát bốn phía, hơi không thể nào tiếp thu được cục diện này.

“Này, đạo hữu.”

Một giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên bên tai.

Lục Phàm bỗng nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy một nữ tử quần áo thanh lịch, mỉm cười đi về phía hắn.

“Thật là trùng hợp, ta nhìn một cái đã cảm thấy ngươi và ta hết sức hữu duyên nha!”

Giọng điệu của nữ tử thân thiết nói.

Ngôn ngữ nói của nàng có âm tiết cổ quái mà Lục Phàm chưa từng nghe qua, nhưng lại có thể hiểu được ý tứ của nàng.

Lục Phàm nhìn nữ tử đi tới, đột nhiên có loại xúc động muốn khóc.

“Đúng vậy, ngươi và ta hết sức hữu duyên!”

Chẳng biết tại sao ngôn ngữ cổ quái lại từ trong miệng của hắn bật ra được, kích động đáp lại nữ tử.

Chẳng trách hắn sẽ kích động như thế, mặc dù nữ tử trước mắt này mắt ngọc mày ngài, tươi mát dễ thương, mặc dù là đại mỹ nữ 99 điểm, nhưng hoàn toàn không nhìn ra có vết tích đặc hiệu và kính lọc!

Giống như hắn, chính là một nhân loại bình thường!

Lục Phàm nhìn nữ tử trước mắt giống như nhìn thấy đồng hương, càng cảm thấy thân thiết hơn!

Nữ tử trông thấy bộ dáng của Lục Phàm, cũng ngầm mỉm cười một tiếng: “Ừm, xem ra chúng ta là người cùng đồng đạo rồi.”

“Đúng đúng đúng! Chúng ta là người cùng đồng đạo!” Trong lòng Lục Phàm cảm khái rốt cục bản thân mình cũng gặp được đồng loại rồi.

“Như vậy thì đi thôi, chúng ta cùng đi nhập học báo danh.” Nữ tử lại nói.

“Nhập học báo danh?” Lục Phàm sửng sốt, trong đôi mắt trong suốt toát ra vẻ mờ mịt mê man.

Hắn đã tốt nghiệp rồi mà, hắn đã làm việc hai năm rưỡi rồi, vì sao hiện giờ còn phải đi học?

Nữ tử vỗ trán một cái: “Vẻ mặt này ngươi là có chuyện gì xảy ra vậy? Đừng nói ngươi không phải là học sinh Học Viện đệ nhất Vạn Giới đấy! Nơi này ngoại trừ học sinh ra thì chính là lão sư, chẳng lẽ ngươi lại là lão sư?”

“Lão sư? Không phải không phải!”

Lục Phàm liên tục xua tay.

“Vậy thì chính là học sinh rồi! Xin nhờ, chúng ta đều là người có phong cách, không phải vờ vịt nữa.”

Nữ tử đi đến trước mặt Lục Phàm vẫy vẫy tay.

“Đi thôi, chúng ta cùng đi báo danh.”

“Đúng rồi, ta tên là Vân Kiều, ngươi tên là gì?”

Nhìn ra được, nữ tử này cảm thấy hứng thú với Lục Phàm, muốn chủ động kết bạn.

“À, ta gọi là Lục Phàm.”

Lục Phàm đáp lại.

Hắn bây giờ không biết nên làm gì, chỉ có thể mang tâm trạng thấp thỏm, đi theo nữ tử cùng đi báo danh.

Hiện giờ Lục Phàm đã tiếp nhận hơn phân nửa chuyện mình xuyên qua này rồi.

Có lẽ ông lão thần bí kia là nghiêm túc?

Phương thức ông lão thỏa mãn nguyện vọng của hắn chính là dẫn hắn tới đây sao?

Chẳng lẽ nói, đi tới đây là có thể nằm ngửa hưởng thụ, làm một đầu cá ướp muối vui sướиɠ sao?

Nhưng Học Viện đệ nhất Vạn Giới này, sao nghe cũng không giống là nơi có thể hưởng thụ vậy!

Lục Phàm đối với cái này vừa khẩn trương, vừa chờ mong.

Sau khi hắn bước vào đại môn hùng vĩ, có thể trông thấy một đường lớn cầu vồng chín màu nối thẳng đến quảng trường lớn của học viện, nơi đó có đám người đang rộn rộn ràng ràng tụ tập.

Lục Phàm phát hiện một hiện tượng đặc biệt có ý tứ chính là, vô luận là đồ vật có hình thù kỳ quái gì thì đến đường lớn chín màu đều sẽ hóa thành hình người.