Cả Hoàng Cung Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 23

Sau đó lạnh mặt nhìn Thất và Bát công chúa: "Hai người theo ta vào đây."

Hai người vâng lời, theo Hoàng quý phi vào nội thất.

Quý Cẩn Du nằm bò trên bàn, thò đầu ra nhìn: [Thống Thống, Hoàng quý phi hình như tức giận rồi, các tỷ tỷ có bị mắng không?]

Hệ thống phàn nàn: [Mắng cũng bình thường thôi, hai vị này chẳng có chút dáng vẻ của công chúa nào cả.]

Quý Cẩn Du cũng thấy vậy, lại hỏi: [Lạ nhỉ, ngươi không phải nói bệ hạ sẽ đến ôm Tôn tài nhân à, sao lại không đến, ngược lại Hoàng quý phi lại đến.]

Hệ thống: [Xin lỗi nha Du Du, ta chỉ có thể nhìn thấy cốt truyện gốc, không biết tại sao diễn biến lại lệch lạc.]

Ba chữ "không biết" hệ thống đã nói đến mức nhàm tai, Quý Cẩn Du cũng sớm quen rồi, nói: [Được rồi.]

Trong phòng, Hoàng quý phi cùng hai vị công chúa ba người nằm bò trên bình phong, nghiêng tai lắng nghe cuộc trò chuyện của một đứa trẻ và một cái thùng.

Cho đến khi không còn tiếng động, Hoàng quý phi mới kéo hai người đi vào, tránh xa cửa rồi nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Cửu, chuyện này là sao, người đàn ông đó là ai, viên cưa tinh lại là cái gì?"

Quả nhiên giống như Thất và Bát công chúa đã đoán, sau khi Hoàng quý phi đích thân nghe được cuộc trò chuyện của Tiểu Cửu và Thùng Thùng thì có thể tham gia thảo luận rồi.

Đã đọc vô số thoại bản, Thất công chúa dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình, nhỏ giọng phân tích: "Cốt truyện gốc hẳn là nói đến diễn biến câu chuyện đã được định sẵn từ trước."

"Đúng đúng đúng, ta cũng nghĩ vậy." Bát công chúa có chút phấn khích, khẽ phụ họa: "Nghe Tiểu Cửu và cái Thùng Thùng kia nói, chúng ta hẳn là những nhân vật sống trong một thoại bản."

Hoàng quý phi chỉ vào hai người họ, lại chỉ vào mình, khó tin hỏi: "Tất cả chúng ta đều là những con rối sống trong thoại bản sao?"

"Có thể nói như vậy." Thất công chúa nói tiếp: "Cái Thùng Thùng đi theo Tiểu Cửu chỉ có thể nghe thấy giọng nói của hắn, không nhìn thấy người, hắn biết cốt truyện gốc của thoại bản nhưng hình như bị ràng buộc bởi điều gì đó, nên cũng không biết hết."

Bát công chúa gật đầu: "Đúng vậy, giống như phải đến lúc nào đó, Thùng Thùng mới có thể mở khóa một số cốt truyện cụ thể, sau đó sẽ nói cho Tiểu Cửu, chúng ta có thể nghe thấy hai người họ nói chuyện."

Hai người thì thầm một hồi, Hoàng quý phi hiểu được đại khái, lại hỏi: "Vậy mau nói đi, đến giờ các con đã nghe được những gì?"

Bát công chúa nói ngắn gọn: "Tôn tài nhân một năm sau sẽ mang thai, không biết nghe theo sự xúi giục của ai mà ngã sảy thai trong cung của mẫu phi, ả nhân cơ hội đó hãm hại mẫu phi. Sau đó phụ hoàng nổi giận, giáng mẫu phi xuống làm phi, mẫu phi đau lòng gϊếŧ chết Tôn Tài nhân, tiếp đó lại gϊếŧ chết hai phi tần được sủng ái, cụ thể gϊếŧ chết ai tạm thời không biết, cuối cùng phụ hoàng ban rượu độc cho mẫu phi, rồi mẫu phi chết."

"Kẻ đứng sau Tôn tài nhân là ai, Thùng Thùng tạm thời không biết, mẫu phi, người phải cẩn thận đề phòng." Bát công chúa lo lắng dặn dò.

Hoàng quý phi cùng Hoàng Hậu liên thủ, từ trong đám phi tần đông đảo gϊếŧ ra một con đường máu, nhẫn nhịn đến được vị trí ngày hôm nay sớm đã trải qua vô số sóng gió, nghe vậy cũng không kinh không sợ, bình tĩnh ung dung nói: "Được, ta biết rồi, còn gì nữa?"

Thất công chúa nói tiếp: "Tiểu Cửu còn sáu mươi tám, không đúng, là sáu mươi bảy ngày nữa sẽ chết, bây giờ vẫn chưa biết tại sao, cũng không có cách nào hỏi con bé"