Editor: Kingofbattle.
"Quá khó khăn!" Cao Phi nhìn thấy video mà chỉ biết than thở.
"Đúng vậy, cậu ta là người duy nhất biết tôi là điệp viên ngầm, nếu như cậu ấy nói ra manh mối, vậy khẳng định là xong đời, cũng do tôi biết rõ chỉ có mình cậu ấy biết, cho nên tôi mới yên tâm làm kẻ nói dối, tôi tin tưởng cậu ta sẽ giúp chúng ta chiến thắng trận này!" Elsa không kìm được hưng phấn.
Tuy là cảnh quay này rất gian khổ, nhưng cuối cùng thắng lợi thuộc về phe tòa soạn, cũng bởi vậy mà nàng đã chiếm được 30 điểm tích lũy, hưng phấn cũng là chuyện đương nhiên.
Cao Phi cũng không cảm thấy quá vui.
Trong quá trình bị tra tấn, Cao Phi thân là bằng hữu, không có giúp cho Lý Đằng chút gì, là người đầu tiên bán đứng Lý Đằng, lại để Lý Đằng gánh chịu tra tấn thời gian dài nhất, lúc này trong lòng hắn phần nhiều là cảm giác xấu hổ.
Tuy nhiên màn này là diễn xuất đối kháng, cuối cùng bọn hắn giành được thắng lợi, nhưng hai người Lý Đằng cùng Anna cũng bị đánh vào hình thức địa ngục, sắp tham gia một hồi diễn xuất độ khó địa ngục.
Nếu như bảy chết một sống, chẳng phải là một trong hai người bọn họ sẽ chết?
Chớ nói chi là, diễn xuất độ khó địa ngục, thường xuyên sẽ xuất hiện tình huống toàn quân bị diệt.
Bất kể nói thế nào, đây cũng là kết cục tốt nhất Lý Đằng có thể tranh thủ.
Bởi vì công hội Ngân Lang treo thưởng hắn, cho nên thế nào thì Phùng Đại Hải cũng phải gϊếŧ Lý Đằng.
Lý Đằng đã xác định bản thân phải vào địa ngục, trước khi xuống đó, gϊếŧ ngược Phùng Đại Hải làm cho hắn bị đóng sáp, cho dù chết trong diễn xuất địa ngục, cũng coi như kéo được một cái đệm lưng.
Đáng tiếc duy nhất chính là Anna, trước đó không muốn kết nối với Lý Đằng, trong quá trình bị tra tấn phán đoán sai lầm, kết quả cùng Lý Đằng rơi xuống địa ngục.
Bất quá nàng làm như vậy, cũng gián tiếp giúp đỡ Lý Đằng thành công gϊếŧ ngược.
Phương pháp của Gia Cát Lượng thì ai cũng biết, nhưng cũng không phải người nào cũng có thể giữ đầu óc luôn tỉnh táo như Lý Đằng, hơn nữa bắt lấy từng cơ hội để mà súc thế.
Khâu thảo luận sau diễn xuất đã xong.
Nghi thức đóng sáp Phùng Đại Hải không có tổ chức liền.
Ngày mai Lý Đằng cùng Anna sẽ tham gia diễn xuất hình thức địa ngục của thành phố điện ảnh.
Lúc có thành viên trong đoàn tham gia diễn xuất địa ngục, nghi thức đóng sáp sẽ được trì hoãn, kéo dài đến khi diễn xuất hình thức địa ngục chấm dứt, những diễn viên bị chết trong diễn xuất địa ngục sẽ bị đóng sáp cùng lúc với diễn viên bị trì hoãn.
Hơn nữa cũng bởi vì có thành viên đoàn phim tham dự diễn xuất hình thức địa ngục, diễn viên mấy đoàn khác sẽ được đặc cách ở lại thành phố điện ảnh, mọi người sẽ được xem trực tiếp quá trình diễn xuất hình thức địa ngục, thẳng đến khi chấm dứt mới thôi.
Trong lúc này thành phố điện ảnh sẽ cung cấp chỗ dừng chân miễn phí, nhưng mà thức ăn thì tự lo.
Có nghĩa là hôm nay tất cả thành viên đoàn phim không cần trở về chóp đá của mình, có thể ở bên trong thành phố điện ảnh vui chơi thỏa thích một ngày.
Đương nhiên, phạm vi hoạt động là có hạn, chỉ được dừng chân miễn phí xung quanh khách sạn, khu vực được thành phố điện ảnh chỉ định.
Mặc dù như thế, đây cũng là một chuyện khiến cho thành viên đoàn phim rất vui vẻ.
Có thể đứng ở trên mặt đất, sẽ không có ai muốn trở lại bên trên chóp đá.
Vốn là số dư Lý Đằng còn 10 điểm tích lũy, trận diễn xuất này có thể bắt được 30 điểm tích lũy, nhưng bởi vì thiếu nợ tên lang băm 999 điểm tích lũy, cho nên chỉ lấy được 15 điểm tích lũy.
Tốt xấu gì hiện tại số dư của hắn cũng có 25 điểm tích lũy, từ lúc Lý Đằng bước vào thành phố điện ảnh, trong tài khoản của hắn chưa bao giờ có nhiều điểm đến vậy.
"Đệch mẹ mày! Sớm muộn gì cũng có một ngày tao sẽ mổ sống gã chó lang băm như mày." Lý Đằng tra thiết bị kết nối nhìn thấy số dư trong thẻ, trong lòng mắng to.
Sau khi đoàn phim được sắp xếp chỗ nghỉ ở khách sạn, Lý Đằng tìm kiếm đồ ăn miễn phí khắp nơi, thậm chí không tiếc đá lông nheo với cô nàng phục vụ lễ tân khách sạn, nhưng cuối cùng không thu hoạch được gì.
Thoạt nhìn chỉ có thể dùng số dư trong thẻ để thanh toán đồ ăn.
Những điểm tích lũy này cũng không là điểm tích lũy bình thường, ở thời khắc mấu chốt, chính là cứu được một mạng...!
Liền giống như Phùng Đại Hải, số dư trong tài khoản còn lại hơn 100 điểm, mới kích động mà đến đây săn gϊếŧ Lý Đằng, tin tưởng cầm chắc giải thưởng 100 điểm tích lũy, cuối cùng lại bị Anna cùng Lý Đằng lần lượt gϊếŧ ngược.
Nếu như số dư của hắn có nhiều điểm hơn mà nói, nói không chừng sẽ không chết.
Cho nên đúng là không thể phung phí điểm tích lũy, có thể tích luỹ bao nhiêu thì cố gắng mà tích.
Kế tiếp, nên tiêu vào chỗ cần tiêu.
Ví dụ như giảm độ cao chóp đá xuống 100 m, có thể nhận được nước uống.
Nếu có nước uống thì tỷ lệ sống sót của hắn sẽ tăng lên gấp nhiều lần.
Còn có thăng cấp, lên tới cấp bậc tiểu đặc ước của cô gái kính râm, mỗi lần diễn xuất có thể nhận thù lao gấp đôi.
Đối với Lý Đằng mà nói, trước mắt cần tiêu 2 điểm tích luỹ.
Hắn hiện hắn đã đói bụng đến mức da bụng dính sát lưng, dưới tình huống tìm không được đồ ăn miễn phí, nhất định phải vào nhà hàng mua đồ ăn thì mới được.
Tiêu phí 2 điểm tích luỹ trong nhà hàng, mua 6 cái màn thầu, thêm 6 sợi dưa muối, đây là lựa chọn kinh tế nhất.
Lúc Lý Đằng tìm kiếm thức ăn miễn phí trong khách sạn, thì trong nhà hàng trở nên rất náo nhiệt.
Bận rộn cả ngày, những người khác đều đi tới nhà hàng, chuẩn bị dùng điểm tích lũy đổi lấy bữa tối tay.
Cô gái kính râm, cô gái tri thức, Cao Phi, thiếu nữ đều là thành viên phe toàn soạn, Sau khi diễn xuất chấm dứt, mỗi người chia ra nhận được thù lao là 60, 30, 30, 30 điểm tích lũy, có thể tiêu xài điểm để mua bữa tối thịnh soạn.
Phùng Đại Hải cũng tới nhà hàng, sau khi tự mình chọn món, hắn đột nhiên nhớ ra, số dư trong tài khoản đã trở thành âm! Hơn nữa cũng không phải là người mới lần đầu tiến thành phố điện ảnh, cũng không thể ký sổ, cho nên, cho dù đang ở trong nhà hàng, nhưng mà không mua nổi thứ gì dù chỉ là một cái màn thầu.
Đỗ Khánh nhận thù lao 20 điểm tích lũy, nhưng bị khấu trừ 40 điểm, tổng cộng thâm hụt 20 điểm, gã bốn mắt Hoàng Tấn thì lỗ 10 điểm, mặc dù không có bị khấu trừ thành âm điểm, nhưng một khi mua đồ thì cũng giật gấu vá vai, bữa tối này chỉ có thể tiết kiệm, tìm đồ ăn rẻ nhất.
Tiểu bạch kiểm Đỗ Khánh tương đối thích hưởng thụ vật chất, tuy rằng số dư tài khoản còn không nhiều, nhưng vẫn bỏ ra 6 điểm tích lũy mua một phần cơm xối mỡ heo.
Hoàng Tấn cũng không có mua gì, bước tới chỗ Đỗ Khánh bóc vài cục thịt heo ăn chơi, nhưng Đỗ Khánh đã sớm đề phòng, một tay ăn, một tay che cơm kín kẽ, không để cho Hoàng Tấn có cơ hội ăn chực.
Hoàng Tấn lại ưỡn mặt chạy tới chỗ cô gái tri thức, cô gái trẻ, giả bộ đáng thương xin các nàng một ít thức ăn, kết quả cô gái tri thức không nể tình chút nào, quát lớn vài tiếng, giống như xua đuổi ruồi nhặng bảo hắn cút đi.
Cũng hết cách, Hoàng Tấn đành phải bỏ ra hai điểm mua 6 cái màn thầu, ăn chung với 6 cọng dưa muối.
Đứng ở trước nhà hàng bán tự động, Phùng Đại Hải ngơ ngác nhìn số dư trong tài khoản, đã đói bụng đến mức teo tóp, phát hiện Hoàng Tấn đang gặm màn thầu, nhớ lại một màn trước đó bị Hoàng Tấn hại thảm, không khỏi trong lòng bốc lửa, hắn đột nhiên bước nhanh vọt tới, giựt lấy bánh bao trước mặt Hoàng Tấn rồi đút vào trong miệng.
"Ăn cướp!" Hoàng Tấn vội vàng giữ chặt mấy cái màn thầu khác, cũng hô to lên.
Mặc dù nhà hàng không có người bán, nhưng cũng chẳng phải là không có ai.
Sau khi phát sinh chuyện cướp bóc, nhân viên công tác thành phố điện ảnh sẽ nhìn thấy qua camera, lập tức phát lệnh bắt.
Một tấm vách trên trần nhà lộ ra, từ bên trong nhô ra một cây súng kích điện, trong nháy mắt đã chích cho Phùng Đại Hải giật tê trên đất.
Sau đó hai gã mặc đồng phục an ninh thành phố điện ảnh tiến vào nhà hàng, khiêng Phùng Đại Hải bất động ra ngoài nhà hàng.
"Cái màn thầu của tôi bị cướp tính sao bây giờ? Không bồi thường sao?" Hoàng Tấn vội vàng đuổi theo.
Bảo an ngừng một lát, sau đó cạy miệng Phùng Đại Hải móc ra cái màn thầu kia, ném cho Hoàng Tấn.
"Bà mẹ nó! Thứ này còn có thể ăn ư?" Hoàng Tấn khóc không ra nước mắt.