Lời nói của Trì Nhạc làm phòng khách rơi vào không khí trầm mặc quỷ dị.
Mẹ Trì nhanh chóng tỉnh lại, tức giận trừng mắt liếc nhìn Trì Nhạc, nắm lấy tay Trì Vũ: “Tiểu Vũ, con đừng nghe lời nói bậy nói bạ của anh năm con, có mệt hay không? Cơ thể con suy nhược, mẹ đưa con đi nghỉ ngơi một lúc nhé?”
Trì Vũ cũng không nghĩ mình sẽ ở lại đối mặt với chàng trai và một đám tiểu quỷ nên ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Mẹ Trì đưa Trì Vũ lên tầng 3, vừa đi vừa nói: “Phòng con trang trí vội vàng, mẹ không biết con thích phong cách nào. Nếu con không thích chỗ nào có thể nói trực tiếp với mẹ.”
“Hay là... đợi Hân Hân trở về, hiện tại con bé đang là học sinh trao đổi ở một nơi khác, phải tháng sau mới có thể trở về.”
“Khi con bé trở về, hai chị em con có thể dẫn nhau đi mua những thứ mình thích? Tuổi các con ngang nhau nên có nhiều đề tài nói chuyện chung, trao đổi nhiều một chút để gia tăng tình cảm.”
Mẹ Trì vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra chuyển tiền cho Trì Vũ.
Trì Vũ hiểu ý của mẹ Trì, giao lưu tình cảm tốt đẹp, chỉ cần cô cùng vị thiên kim tiểu thư giả kia có mối quan hệ tốt thì hai cô con gái đều sẽ được giữ lại ở bên cạnh bà.
Ting ting một tiếng, điện thoại Trì Vũ vang lên, cô liếc nhìn, đếm số 0 trong tin nhắn ngân hàng, lập tức chân thành nói: “Mẹ yên tâm, con và Hân Hân nhất định sẽ chung sống hòa thuận với nhau.”
Cô không tham chút tiền kia, cô chủ yếu là muốn trải nghiệm thử một chút thứ tình cảm chị em ấm áp.
Ở phía bên kia.
Ba Trì trừng mắt nhìn Trì Nhạc, không giận mà nghiêm nói: “Vừa rồi thái độ của con là thế nào? Con dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với em gái sao?”
“Con cũng chưa nói cái gì cả” Trì Nhạc phản bác: “Con chỉ muốn đề phòng thôi, lỡ như cô ta bắt nạt Hân Hân thì phải làm sao bây giờ?”
“Đó là chuyện của hai chị em con bé, con làm anh còn muốn xen vào sao? Chẳng lẽ con thật sự muốn đánh em gái mình nữa à?”
“Tiểu Vũ lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy, thân thể yếu đuối, không thể tự chăm sóc bản thân, việc sống ở nông thôn đã chịu nhiều khổ sở, thân làm anh con không biết đau lòng cho con bé?”
Trì Nhạc lẩm bẩm nói: “Nhưng con cũng thấy đau lòng cho Hân Hân, lại nói ở nông thôn sao lại chịu khổ? Ở nông thôn không khí mát mẻ, thức ăn sạch, không khí không bị ô nhiễm. Anh con đã mua một miếng đất ở nông thôn để xây khu nghỉ dưỡng hai ngày trước?”
Nghe con trai mình nói vậy, ba Trì tức giận đến suýt đánh người: “Con lại còn cãi?”
Trì Nhạc nhìn thấy thái độ này, nhanh chóng bỏ chạy, không ngờ vừa đi được hai bước không hiểu sao chân anh lại mất sức và ngã xuống đất.
“Ôi! Đau quá!”
Ba Trì thấy anh như vậy lại rút tay về, nhìn có chút hả hê nói: “Đáng đời!”
Trì Nhạc: “...”
Ông ấy có phải ba ruột của cậu không vậy? Hay kì thực cậu cũng là con trai giả mạo thôi?
Mẹ Trì dẫn Trì Vũ về phòng rồi rời đi.
Trì Vũ rất hài lòng với căn phòng, mặc dù về tình cảm cô không bằng cô con gái giả mạo kia nhưng vẫn có thể thấy được hiện tại Trì gia đối với cô con gái thật này vẫn rất được coi trọng. Cô chỉ cần không cư xử như cô con gái thật trong nguyên tác, thì ở đây nghỉ ngơi dưỡng lão hoàn toàn không có vấn đề gì.”
Cô nhìn chiếc giường công chúa to lớn, nhào lên, hòa mình vào chiếc gối mềm mại cọ cọ.
Ô ô ô, thậm chí không ai có thể nghĩ đến việc tách cô ra khỏi cái giường này!
Ngay khi cô đang tưởng tượng về cuộc sống hạnh phúc trong tương lai của mình, cô chợt nhận ra những tiểu quỷ nhỏ trong phòng khách bay vào từ ban công cửa sổ.
Trì Vũ: “...”
“Đây là con gái thật phải không?”
“Gầy thật nha!”
“Nghe nói thân thể cô ấy không được tốt.”
“Cô ấy ở Trì gia không biết có xảy ra chuyện gì không?”
“Thân thể nhỏ bé của cô ấy không khỏe mạnh bằng người nhà họ Trì, có lẽ cô ấy không thể sống sót ở bên cạnh chúng ta.”
“Vậy tại sao chúng ta không đuổi cô ấy đi? Dù sao nhà họ Trì cũng không thân thiết với cô ấy mà.”
“Như vậy sẽ dọa sợ cô ấy mất.”
Những tiểu quỷ này ngược lại còn có chút lương tâm, bọn họ biết cô yếu đuối, nếu bị nhiễm quỷ lâu ngày sẽ chết, bọn họ muốn đuổi cô đi nhưng cũng biết tiểu quỷ làm trò trước mặt cô có chút quá đáng.