Khương Nham và Thỏ Hồng cùng nhau ngồi trong biệt thự nhìn cậu chủ nhỏ Tiểu Cương ngủ trưa.
Tiểu Cương mặc quần ngủ, ngoan ngoãn đắp chăn ngủ.
Cặp song sinh lăn lông lốc sang giường của Tiểu Cương.
Tiểu Cương bị kẹp giữa cặp song sinh một trái một phải, chúng quấn quýt Tiểu Cương, cọ xát vào hai bên người Tiểu Cương rồi chìm vào giấc ngủ.
Thỏ Hồng cau mày, "Hai bạn gấu nhỏ này sao lại bám dính cậu chủ nhỏ như vậy?"
"Thưa chủ nhân, chuyện này thật sự ổn ạ?"
Khương Nham mỉm cười hài lòng, vẫn tập trung vẽ bản thiết kế ngôi nhà mới, "Không sao, Tiểu Cương có thể quan hệ tốt với bạn cùng lớp, chắc chắn con sẽ vui."
Ở Đông Kỳ, Tiểu Cương với tư cách là thái tử không có bạn đồng lứa để chơi cùng, vị thế cao quý của thái tử khiến cậu không thể tiếp xúc nhiều với trẻ con khác.
Bây giờ Tiểu Cương có thể giao tiếp bình thường với bạn cùng lứa tuổi, điều đó cũng không phải chuyện không tốt.
Sáng nay, Khương Nham đã hoàn thành phần lớn bản thiết kế.
Từ mặt tiền biệt thự đến từng phòng, đình viện, ao cá, tất cả đều được vẽ rất rõ ràng.
Anh rất nhớ cảm giác cổ kính trang nghiêm trong kiến trúc Đông Kỳ, cũng như vẻ đẹp thơ mộng của mỗi cửa sổ.
Đặc biệt là vào những ngày mưa, anh rất thích ôm Tiểu Cương ngồi pha trà dưới hồ tâm đình, cùng nhau thưởng thức mưa.
Anh và Tiểu Cương cô đơn trong thế giới xa lạ này, nỗi nhớ nhà chỉ có thể xoa dịu bằng ký ức.
Nghĩ vậy, trong lòng Khương Nham không khỏi có chút buồn.
Trời đã cho anh và Tiểu Cương cơ hội sống khác, anh nhất định sẽ trân trọng từng phút giây.
Toàn bộ bản thiết kế biệt thự hoàn thành rất nhanh.
Khương Nham cũng vẽ riêng các đồ nội thất mình muốn, kích thước được đánh dấu rất rõ ràng.
Khi Khương Nham sáng tạo như có ma pháp có thể làm cho những người nóng nảy trở nên bình tĩnh.
Khi đi nét cuối cùng, Khương Nham kiểm tra cẩn thận, ngẩng đầu hỏi: "Quản gia đại nhân, có đủ chưa?"
Thỏ hồng tỉnh táo lại: "Đủ rồi, tôi sẽ lập tức liên lạc với chủ nhân."
Thiết kế của Khương Nham sử dụng chữ giữa các vì sao, viết rất gọn gàng, Thỏ Hồng chưa bao giờ thấy ai có thể viết chữ tay đẹp như vậy.
Ông nhanh chóng quét bản thiết kế và lưu trữ vào bộ nhớ.
Thấy Thỏ Hồng chuẩn bị ra ngoài, Khương Nham hỏi với vẻ nghi hoặc: "Quản gia đại nhân, bản thiết kế này không cần mang đi sao?"
"Tôi đã lưu vào cơ sở dữ liệu và ký tên cho ngài rồi, chủ nhân hoàn toàn có thể yên tâm."
Công nghệ cao của thời đại giữa các vì sao là điều Khương Nham không thể học được trong một thời gian ngắn. Giờ có Thỏ Hồng giúp đỡ, anh thấy dễ dàng hơn rất nhiều. Anh gật đầu: "Vậy thì làm phiền quản gia đại nhân."
"Không có vấn đề gì!" Thỏ Hồng nói rồi đi ra ngoài với tốc độ nhanh nhất.
Ông vừa xem bản thiết kế của Khương Nham, khu vực này trong không gian giữa các vì sao hoàn toàn bỏ trống, trong dữ liệu lớn hoàn toàn không có kiến trúc nào tương tự với bản thiết kế của Khương Nham.
Bản thiết kế tinh xảo vô cùng, lại được vẽ tay, Thỏ Hồng mới hiểu chủ nhân của mình là một nhà thiết kế tài năng. Từ nay ông nhất định phải bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ cho chủ nhân.
Thỏ Hồng hiểu rõ việc thiết kế lần này không thể giao cho nhà máy ngẫu nhiên nào, nhất định phải ký hợp đồng bảo mật.
Nếu không, thiết kế hay như vậy bị lộ ra ngoài, chủ nhân sẽ thiệt hại lớn!
Là quản gia chuyên nghiệp, ông không chỉ quản lý công việc nội trạch mà còn hết sức bảo vệ tài sản cho chủ nhân.
Ông hiểu rõ nguyên tắc cùng thịnh vượng, chỉ khi chủ nhân sống tốt, ông mới có phần hưởng thụ. Ông không muốn phục vụ những gia đình chất lượng thấp, vô lý nữa.
Ông nhất định sẽ cố gắng hết sức phục vụ tốt cho Khương Nham và Tiểu Cương.
...
Trong Học viện Quân đội Liên bang số 1.
Trong giảng đường có hàng ngàn chỗ ngồi, Thượng tướng quân đoàn lá chắn sắt Liên bang đang đích thân giảng dạy.
Bên dưới, Thư Tẫn Dạ nhìn chằm chằm vào màn hình thiết bị Terminal, không tập trung.
"Lão đại, cậu làm sao vậy?"
Bạn ngồi cạnh chọc tay cậu ta nhưng Thư Tẫn Dạ không để ý.
Cậu chăm chú nhìn bản thiết kế sách trên màn hình Terminal, từ hôm qua đến giờ, bất cứ lúc nào rảnh cậu đều lấy ra ngắm.
Nếu có cơ hội, cậu thực sự muốn gặp chủ nhân bản thiết kế này.
Đột nhiên nhóm công việc của cậu nhận được tin nhắn từ giám đốc công ty xây dựng và nhà máy đồ nội thất cùng gửi đến. Nhìn qua bản thiết kế họ gửi, ánh mắt Thư Tẫn Dạ gần như chạm vào màn hình.
Trên bản thiết kế có dấu chống xâm phạm bản quyền, cậu xem kỹ một lúc lâu.
Biểu cảm của cậu ngày càng kinh ngạc.
Rõ ràng đây là kiến trúc và đồ nội thất theo phong cách thời cổ đại, từ xưa đến nay chưa từng được tái hiện.
Cậu liên tục so sánh với bản thiết kế sách hôm qua, xác nhận chúng do cùng một người vẽ.
Cậu hớn hở đứng bật dậy khỏi ghế: "Giúp tôi xin phép thầy nghỉ."
"Hôm nay bài rất quan trọng mà... Cậu chờ chút..."
Hoàn toàn không nghe lời can ngăn của bạn học, cậu lẻn ra khỏi lớp.
Trong giảng đường chứa hàng ngàn sinh viên nhưng không ai để ý có một sinh viên biến mất.
Thư Tẫn Dạ về công ty với tốc độ nhanh nhất.
Tập đoàn Thư Thị có ảnh hưởng lớn trên toàn Liên Bang, các ngành kinh doanh phủ khắp mọi nơi trong liên bang.
Thư Tẫn Dạ bắt đầu xây dựng công ty cho riêng mình từ năm 10 tuổi, chỉ trong vỏn vẹn 8 năm đã có đế chế thương mại của riêng mình.