"Anh cho cái gì vào rượu?" Tô Chanh Vận cảm giác cả người vô lực, còn có chút miệng đắng lưỡi khô, tên nhóc Hạ Đường Khê này rốt cuộc muốn làm trò gì vậy hả? Cô gọi cho hệ thống, nhưng dường như nó đã bị chặn.
"Không có gì, một chút đồ tốt," Hạ Đường Khê đứng dậy buông màn che bên giường xuống, đặt Tô Chanh Vận ở trên giường, cởi dây lưng đỏ thẫm trên hỉ phục của cô xuống, cột cổ tay của cô ở trên đầu giường, “Mẹ nhỏ yên tâm, nếu cha không có cách nào đến cho mẹ một đêm động phòng hoa chúc, tự nhiên là con trai làm thay."
Anh mυ'ŧ cổ Tô Chanh Vận, khàn giọng nói: “Tôi nhất định sẽ cho mẹ nhỏ một đêm xuân tiêu cả đời khó quên."
Trực giác mách bảo Tô Chanh Vận trong rượu bị hạ xuân dược, hiện tại cả người cô nóng lên, trán và chóp mũi toát mồ hôi hột, vừa khó chịu vừa trống rỗng, còn có chút không biết nói gì— cô vốn dĩ cũng muốn công lược Hạ Đường Khê, muốn ngủ cô thì trực tiếp tới là được rồi, làm nhiều việc như vậy làm gì.
Hạ Đường Khê lại cảm thấy rất thú vị, tửu lượng của anh tạm được, nhưng dưới tác dụng của xuân dược cũng cảm thấy trong cơ thể có lửa đang cháy, người dưới thân mặc một bộ giá y bao bọc dáng người uyển chuyển, dưới tác dụng của thuốc cô vô thức vặn vẹo thân thể, trêu chọc như muốn câu dẫn hồn anh.
Hạ Đường Khê một tay nắm cằm Tô Chanh Vận, cùng cô hôn môi, đầu lưỡi thò vào càn quấy, ôm đầu lưỡi cô mυ'ŧ mát. Hai người trao đổi nước bọt, chỉ là một cái hôn sâu dưới tác dụng của xuân dược và kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân phận cấm kỵ khiến cho hai người thở hồng hộc.
Chỉ là một nụ hôn, Tô Chanh Vận cảm thấy mình càng khó chịu hơn, cô muốn đứng dậy cởi bỏ quần áo của Hạ Đường Khê, nhưng hai tay mình bị trói, không thể động đậy, chỉ có thể hổn hển cắn yết hầu người trước mắt một cái: "Anh muốn làm thì nhanh lên."
Hạ Đường Khê vốn nhịn cực khổ, nghe vậy trực tiếp giơ tay xé hỉ phục của Tô Chanh Vận, cởϊ qυầи lót của cô ra. Nụ anh đào trên đôi ngực sữa đứng thẳng lên, màu sắc hồng phấn ngon miệng, Hạ Đường Khê ngậm một bên vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ, bàn tay bao bọc thưởng thức bên kia, không hề bên trọng bên khinh. Tay kia sờ soạng xuống phía dưới, theo bụng dưới bằng phẳng, đi vào trong rừng rậm hình tam giác, dùng bàn tay sờ soạng qua lại, tìm được khe hở nhỏ ở giữa vỏ trai, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó phun nước.
“A... Đừng ưm…”