Chương 51 – Ngày thứ 25 yêu nhau
Tối qua trời mưa gần như suốt đêm vì tới lúc mình đi ngủ trời vẫn đang mưa dai dẳng, không khí trời buổi sáng hơi lạnh, em gia sư đợi mình sẵn, sáng nay trời nắng chói. Bầu trời cứ rực sáng, em và mình vừa đi vừa hát líu lo câu hát em bắt mình hát theo, sáng nay trông em yêu đời lắm“Đường còn xa, con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo”, câu hát em hát trên đường đi Vũng tàu
– ‘có xa đâu heo?’, mình hỏi
– ‘im lặng hát đi, đường còn xa..’, em nói nhanh rồi hát tiếp
– ‘gần lắm heo, gần tới rồi, đâu xa đâu’, mình nói chọc em.
– ‘ơiii, điên mất’, em la toáng lên, mình cười sặc sụa, em tức điên nhéo mình đau điếng sau em cũng cười.
Em gia sư có nhiều trạng thái biểu cảm khác nhau.
…
Mọi thứ vẫn yên ổn hoàn toàn…cho tới khi, mình đứng đợi em lâu lắm ở cồng trường mà em chưa tới, mình ko dám gọi điện vì nghĩ em bắt máy nghe rồi gặp tai nạn, mình kiên nhẫn đứng đợi. Gần 12h trưa mà em chưa tới, mình đang lo nóng ruột thì em gọi điện thoại, mình hồi hộp bắt máy nghe. Cầu mong đừng có chuyện gì xảy ra
– ‘em ở đâu vậy? sao chưa tới nữa? có gì ko?’, mình hỏi liên tục
– ‘em nè, có chút chuyện, em ko sao đâu, anh đi xe ôm về nha, lát chiều em ghé qua nhà anh ‘, em nói trấn an mình, mình thở phào vì em ko bị gì, nhưng lại tò mò sao em lại ko đón mình, em gặp ai chăng? Mình thấy hơi bực mình khi nghĩ thê nhưng rồi mình cũng thôi
– ‘ohm, anh về, chiều mấy giờ em qua?’, mình hỏi em, chiều mình sẽ hỏi rõ chuyện hơn, mình đợi vậy. Hơi thấy buồn.
– ‘lát 2,3h em qua, em qua em gọi anh trước, anh về nha, em xin lỗi nha heo’, em nói hơi rụt rè khi để mình đợi rồi phải về 1 mình.
– ‘uhm, anh về, chiều em qua nha’, mình nói rồi cúp máy
Mình có nhiều thứ lăn tăn trong đầu, nhiều câu hỏi chất chồng. Không biết em đi đâu nữa. Mình đón xe ôm rồi về nhà, hơi nóng ruột.
…
Đang bực mình vì em không đón mình rồi lo lắng ko biết có chuyện gì, về nhà lại gặp nhỏ Nhung đang ngồi nói chuyện với mẹ, không biết nói chuyện gì mà cười đùa vui vẻ lắm. Mình chào hỏi sơ rồi về phòng, tính mình ko giả tạo đươc nên ko tỏ ra mềm mỏng hay vui vẻ với nhỏ được, cứ thấy nhỏ là mình thấy khó chịu, thấy gai người. Vô lí lắm nhưng cảm giác rõ ràng là thế dù mình cũng đâu muốn như vậy đâu.
– ‘anh chỉ em làm mấy bài tập nha?’, nhỏ Nhung nói với mình trong lúc ăn cơm chung. Nãy giờ mình chẳng nói gì với nhỏ. Mình ko biết nhỏ học ngành gì mà còn kêu mình chỉ làm bài tập. Nhỏ này kiếm nhiều cớ quá
– ‘bài tập gì em?’, mình hỏi, mẹ mình nhìn mình và nhỏ nói chuyện thì cười, có vẻ vui lắm
– ‘toán cao cấp, có mấy bài em ko biết làm’, nhỏ nói giọng nhỏ nhẹ nghe rợn người. Cái giọng đó mãi mãi ko hợp với nhỏ Nhung
– ‘anh học lâu rồi giờ nhiều khi ko nhớ đó’, mình nói thoái thác .
– ‘thì coi rồi chỉ em’, mẹ mình nói cứng rắn, như ra lệnh. Mình biết ko cãi đc, nên chỉ nhỏ vậy
– ‘uhm, lát em đưa tập anh coi’, mình nói, nhỏ dạ rồi thôi. Từ đó đến sau mình chẳng nói gì với nhỏ nữa. Mình đang nóng ruột.
Mẹ mình vào phòng, chiều nay 1h mà chưa thấy mẹ đi làm, mình mong mẹ đi rồi nhỏ Nhung đi luôn, mình ráng giảng nhanh cho nhỏ, có nhiều cái mình quên nên mình bỏ qua. Nhỏ Nhung nghe giảng mà ko hề tập trung.
– ‘xong nha, giờ anh đi ngủ, buồn ngủ quá’, mình giả vờ ngáp, muốn chạy nhanh. Mình còn hẹn với em gia sư nữa. Cứ cầu mong nhỏ với mẹ mình đi nhanh nhanh.
– ‘còn mấy chỗ em không hiểu?’, nhỏ Nhung nói cố, có nghe gì đâu mà hiểu. Nhỏ Nhung chỉ kiếm cớ, mình biết rõ
– ‘em ráng coi là hiểu àh, anh buồn ngủ quá, em về nhà học đi’,mình nói khéo, cố gắng giữ giọng nói bình thường.
– ‘ohm, anh ngủ ngon, em về nha’, nhỏ nói, mình thầm cám ơn nhỏ. Rõ ràng là nhỏ ko vui, ko hài lòng nhưng mình dứt khoát nên nhỏ đành chịu. Chắc nhỏ cũng ko muốn kiếm chuyện với mình.
– ‘ohm, bye em’, mình nói rồi cười với nhỏ. Mẹ mình thấy nhỏ Nhung đi về thì cũng đi làm luôn, làm quản lí cũng sướиɠ có thể đi trễ. Mẹ mình đi thì cũng đã gần 2h, mình chẳng thấy tin nhắn nào của em gia sư. Mọi lần em đi đâu về đều nhắn tin cho mình, vậy là chắc em chưa về nhà rồi. Không biết gặp em mà em ko nói rõ là đi đâu? Mình vừa lo em gặp chuyện gì đó vừa không biết em làm gì mà đến mức ko đón mình đc. Trong mình thấy bất an.
Có chuông điện thoại lúc gần 2 giờ rưỡi, lúc này mình đang đọc sách với làm bài tập.
– ‘15p nữa em tới, anh xuống nha’, em nói, mình uhm rồi cúp máy. Mình bỏ tập vở đi thay đồ rồi đi xuống.
Mình đợi chút xíu thì em gia sư tới, mình cùng em định ra bậc đá ngồi nhưng sau lại đi quán cà phê, vì trưa nay trời nóng nên em gia sư nói đi phòng máy lạnh ngồi. Em nói là tay mình bó bột mà ko ngồi máy lạnh hay ngứa ngáy lắm, khó chịu.
Em gia sư mặc bộ đồ y chang hồi sáng, cái quần jeans với cái áo cũng bằng jeans, hai vạt áo cột vào nhau, điều này chứng tỏ em chưa hề về nhà, mình ko biết em đã đi đâu tới giờ này. Mình tò mò, mình hỏi khi vừa ngồi lên xe của em
– ‘em đi đâu trưa giờ vậy?’, mình hỏi em
– ‘lát em kể cho nghe, em đi gặp bạn’, em nói, mình ko biết bạn nào mà gặp ngay giữa trưa, gặp đột xuất ko hẹn trước.
– ‘ohm, em ăn cơm chưa đó?’, mình hỏi, nhìn em có vẻ mệt và đói, chắc chạy lăng quăng quên ăn cơm.
– ‘chưa nữa, quên luôn’, em nói rồi cười, chạy nhanh tới quán cà phê gần đó. Mình đợi em kể cho mình nghe em đã đi đâu.
Quán cà phê này không đông lắm, chắc giờ này vắng khách, đi qua những gốc cây, mình và em gia sư vào phòng máy lạnh. Mình thấy ở em có chút gì đó ko ổn, như kiểu vừa gặp gì đó bất ngờ lắm, mình gọi nhanh nước uống cho mình và em, và thêm 1 phần cơm trưa cho em. Không biết đi đâu mà cô gái hay đói như em nhịn cả bữa trưa, tự dưng có cảm giác em vừa vui vừa buồn, cảm giác trong mình và em đều lộn xộn
– ‘ăn đi rồi nói’, mình nói với em khi em tính kể mình nghe liền. Mình ko nỡ nhìn em đói mà nhìn sắc mặt nhợt nhạt. Mình tò mò nhưng đợi thêm chút cũng được, em ăn cho ngoan đi.
– ‘oh, đợi em chút, đói quá’, em nói rồi cắm cúi ăn. Quán này đang mở bài nhạc tiếng anh gì quen lắm nhưng mình ko biết tên, mình nhìn em ăn mà cũng thấy ngon. Ăn được vài muỗng, em bỏ muỗng xuống lây thun cột lại tóc, em búi 1 cái to tướng cao hết cỡ trên đỉnh đầu, mặt em lấm tấm mồ hôi vì cái nắng trưa ban nãy, vì em gấp gáp chạy ngoài đường. Thấy em dễ thương.
Mình nhìn xung quanh quán, quán này mát mẻ lắm vì có nhiều cây xanh. Cách bài trí trong quán thì bình thường thôi không quá đặc biệt, như nhiều quán khác. Thức uống cũng bình thường và giá thì hơi mắc, mình cũng ít uống quán này. Xung quanh quán ngồi lác đác khác, có người ôm điện thoại, có người đang đọc báo, mỗi người 1 việc. Những khoảng thư giãn của người Sài Gòn phần nhiều ở quán cà phê, cà phê ở thành phố này ko đơn thuần là thức uống mà trở thành loại văn hóa lâu đời. Khó 1 ai có thể tìm ra 1 con đường trong thành phố mà ko có quán cà phê.
…
Em gia sư ăn xong, em lau miệng, uống cạn li nước trà rồi vào toilet. Em trở ra thì tóc được cột lại kĩ càng hơn, em cũng tôi lại son, màu son hồng da em ửng đỏ. Vài người trong quán nhìn em
– ‘hồi trưa biết sao em ko đón anh ko?’, em hỏi mình, bắt đầu cuộc trò chuyện
– ‘không, trưa em đi gặp bạn nào thế?’, mình hỏi em, trên gương mặt em có chút tư lự như ra chiều suy nghĩ
– ‘ Hồi trưa em gặp D’, em nói nhỏ nhẹ, mình nghe mà choáng váng.
– ‘D nào?’, mình hỏi, hi vọng ko phải D là ng mà mình nghi ngờ có số điện thoại đuôi 37
– ‘D bạn thân em đó, ng em nói là bạn thân rồi đi rồi đó, yêu em đó’, em nói nhỏ, chắc có lẽ em sợ mình giận nên em hơi rụt rè. Chính xác đó là D, người mới xuất hiện trong cuộc tình của mình và em gia sư, ko hiểu mang vai trò gì? Mình thấy lo lắng về hắn ta còn nhiều hơn về HA hay C, hắn ta có vẻ thông minh và nguy hiểm vì sự thông minh đó, đi rồi thì sao lại về. Chuyện ngày càng lằng nhằng phức tạp hay mình tự suy diễn ra thế?
– ‘sao em gặp D?’, mình giữ bình tĩnh hỏi vì thực ra mình hơi khó chịu khi em đi gặp D
– ‘em học xong đang định đón anh thì thấy D, em bất ngờ lắm luôn áh’, em nói, chắc chắn em ko có hẹn trước vì mình tin D cố ý xuất hiện bất ngờ
– ‘sao nữa?’, mình hỏi, khó chịu quá. Tự dưng em lại cười
– ‘rồi D nói có chuyện muốn nói, em nói em có việc bận nhưng D nói chuyện gấp cần nói’, em kể rõ ràng rành mạch, em biết mình khó chịu nên nói chuyện rõ ràng, ko úp mở.
– ‘nó nói gì?’, mình hỏi, em đang nhìn mình
– ‘lâu lắm rồi em chưa gặp D đó, em ko biết D đi đâu mất, giờ xuất hiện em ngạc nhiên lắm, em thấy nhiều thứ hơi lạ lạ’, em chầm chậm nói rồi cầm li sinh tố uống ngon lành. Em ko biết có hiểu tâm trạng mình ko, khi mình nghe em nói thế và thấy bất an vô cùng, D là bạn thân, , là ng em có cảm tình và từng rất hiểu em. D ở 1 vai trò ko giống như C và HA. Mình im lặng đợi em nói tiếp.
– ‘D dạo này nhìn khác xưa lắm, D gặp em rồi nói chuyện như những người bạn thôi, nhưng em thấy hơi lo’, em nói, mình mừng vì em còn nói rõ với mình là gặp ai và đi đâu, em ko dấu mình. Chuyện gì làm em thấy lo?
– ‘em lo gì?’, mình hỏi, khi biết em gặp D mình đã thấy ko vui gì lắm, tâm trạng mình ko thoải mái rồi. Mình lo lắng và nóng ruột.
– ‘ko rõ lắm, nhưng em hỏi anh nha?’, em nói, mình gật đầu không biết em tính hỏi chuyện gì
– ‘em chơi chung với D anh thích ko?’, em hỏi, mình tất nhiên là ko thích khi mình có những cảm giác bất an vì cái người tên D, hắn yêu em gia sư và giờ tim lại chẳng lẽ vì đã hết yêu, quay lại làm bạn.
– ‘sao hỏi vậy?’, mình hỏi ngược lại, ko muốn trả lời rõ ràng
– ‘thì D hỏi em có ny chưa? Em nói có rồi, nó còn kêu khi nào em dẫn anh ra mắt nữa, em sợ anh ko thích D’, em nói, vậy chẳng lẽ chuyện em lo là chuyện này, lo mình ko cho em chơi chung với D. Mình thấy bực bội
– ‘thực tình là anh ko thích, tại ng đó từng nói yêu em , anh ko cấm em nhưng nếu em hỏi là anh có thích ko thì chắc chắn anh ko thích’, mình nói rõ ràng, mình ko thích dây dưa lằng nhằng vì mọi thứ quá đủ rồi
– ‘uhm, em biết rồi’, em nói , mình thấy hơi quá khi nói thế nhưng em ko có vẻ gì ko vui hay chán
– ‘em buồn hay lo àh?’, mình hỏi, muốn biết cảm giác của em. Mình ko muốn làm những thứ như ép buộc hay làm em ko vui
– ‘ko buồn, em chỉ hơi lo với bất ngờ’, em trả lời, em nhìn mình chăm chú. Em nhạy cảm và luôn nắm bắt mọi cảm giác của mình, mình nghĩ thế.
– ‘là sao?’, mình hỏi, ko hiểu lắm câu nói của em
– ‘thì là lâu quá ko gặp, h gặp lại nên bất ngờ với lại em thấy D khác quá, cảm giác sao sao, vừa quen vừa lạ. Cảm giác ko tốt lắm’, em nói bâng quơ, mình ko biết tình cảm của em gia sư và D là gì?
– ‘em có tình cảm ntn với D?’, mình hỏi thẳng
– ‘là bạn, mãi mãi là bạn thân của em’, em trả lời dứt khoát. Mình nghe xong an tâm hẳn, như trút được gánh lo.
– ‘nhưng D xem em là ng mà nó yêu’, mình nói
– ‘kệ nó, có những người trong đời dù tốt thì cũng là mối quan hệ bạn bè, ko thể tiến xa’, em nói chắc nịch, mình biết ko chút lừa dối.
– ‘ohm, nhưng anh vẫn ko thích em chơi chung nhiều với nó nha’, mình cẩn thận nói, mình biết nên cho em tự do riêng khoảng trời riêng nhưng em hỏi và mình nói ý kiến của mình
– ‘xì, biết rồi, hihi’, em nói, mình ko ngờ em lại cười vui vẻ, thường thì phụng phịu khó chịu mới đúng
– ‘em thích anh quản em, vì em muốn thế’, em nói vì biết mình hơi thắc mắc, câu nói của em làm mình ngạc nhiên quá đỗi, em cần yêu thương nhiều lắm nên mới thế.
– ‘uhm, em là của anh anh phải quản chứ’, mình nói không khí vui vẻ hẳn.
“anh bước thêm 1 bước, tiến về phía trái tim em. Bước nhỏ chậm chạp nhưng chắc chắn, em phải ngồi yên đó, để anh bước tới gần, em phải ngồi yên đó, để anh chạm vào em”
…
Hôm nay là mùng 7/7 âm lịch, ngày Ngưu Lang Chức Nữ tương phùng, trời đổ mưa tầm tã từ chiều. Những người thực tâm yêu nhau luôn mơ tới khúc tương phùng, họ đi đến cuối cùng vẫn mong gặp lại người họ yêu trong đời nếu lỡ trên đường đời lạc mất nhau.
…
Mình về nhà mà hơi ướt xíu, nhưng ko nhiều lắm, mình ngồi vào máy tính và viết lại mọi chuyện để up cho mọi người biết để giúp đỡ mình. Có nhiều lúc mình đâu suy nghĩ thấu đáo được, nhờ mọi người nên mình mở mang ra nhiều. Dạo này nhờ gãy tay mà mình được gặp em gia sư nhiều, ngày nào cũng được gặp em nói chuyện và vui vẻ, hiểu em nhiều hơn, gần em nhiều hơn và vui hơn
Em ban đầu trong suy nghĩ mình là thứ xa vời, em giống như ngôi sao trên trời, có thể nhìn nhưng không thể với tới, ở em có quá nhiều thú vị và đặc biệt. Có em làm người yêu đến tận bây giờ nhiều lúc mình thấy ngạc nhiên, vì mọi thứ quá nhanh nên thế mình đổ cho số phận cho định mệnh. Tới bây giờ, khi quen nhanh gần 1 tháng, mình mới thấy em càng gần gũi, em cũng là cô gái nhỏ muốn yêu thương và cần che chở. Quanh mình và em có nhiều chuyện xảy ra và không biết mình và em có thể cùng nhau đi tới đâu. Xa hay gần. Vì mình ko rõ nên mình chỉ cố gắng để yêu thôi.
…
p/s :hôm nay có nhiều chuyện xảy ra nhưng mình chưa kịp viết nên mai mình up ợ, ngày mai sn nhỏ Nhung và mình định ko đi.
Sự thật mãi mãi là sự thật