Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Có lẽ vị bá bá này không biết đến hai huynh muội của bọn ta, từ trước đến nay chúng ta đều phụ trách công việc của xưởng Tô gia, mẫu thân trong nhà sức khỏe yếu ớt, nhiều bệnh tật, không tiện tiếp đón người ngoài, có gì muốn nói thì thì các vị cứ nói đi.”
Nam nhân nghe vậy, nhìn hai huynh muội Tô Ngưng Nguyệt một cách nghi ngờ, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy vẻ không thể tin được.
Ở phía sau lưng có một chàng thiếu niên nhỏ giọng nói với hắn ta vài câu, nam nhân này lập tức cúi đầu khom lưng, luôn miệng vâng vâng dạ dạ, nhưng vừa quay người lại vênh váo tự đắc mà nói với Tô Ngưng Nguyệt:
“Ta không quan tâm trong số các ngươi kẻ nào là người phụ trách, chỉ cần là phương pháp làm đường của các ngươi, ta đều muốn, giá cả tùy ý các ngươi quyết định.”
Vừa nghe như vậy, Tô Ngưng Nguyệt lập tức cười nhạt:
“Trước đó huynh trưởng của ta cũng đã nói rồi, phương pháp sản xuất đường này của Tô gia là được truyền thừa từ đời này sang đời khác, bọn ta sẽ không bán cho bất kỳ người nào cả, vậy nên mời các vị thúc thúc bá bá vẫn là nên quay về đi.”
“Này tiểu nha đầu, sao ngươi lại không biết trời cao đất dày là gì vậy hả? Ngươi có biết người ở bên trên của bọn ta là ai không? Ngươi nên tự cẩn thận đường đỏ của ngươi không còn nơi nào để bán đấy.”
Cứ năm lần bảy lượt lặp lại yêu cầu của mình nhưng lại không có bất kỳ kết quả gì, trong lòng nam nhân đó đã sớm không còn chút kiên nhẫn nào, nhưng bởi vì nam nhân ở bên cạnh, hắn ta thật sự không dám nổi giận ngay tại nơi này. Mặc dù người đó không quan tâm đến quá trình, nhưng lại không bao giờ thích thuộc hạ dưới quyền của mình mắc phải sai lầm lớn.
Khi nghe được lời uy hϊếp này, sắc mặt của Tô Ngưng Nguyệt vẫn không thay đổi, nhìn họ một cách lạnh nhạt.
“Ta không biết người ở bên trên của các vị là ai, ta cũng không muốn biết người đó là ai. Nhưng mà, vị bá bá này, đường đỏ của Tô gia chỉ dựa vào truyền miệng, nếu ngươi muốn ngăn cản người khác mua đường đỏ của bọn ta, vậy thì bọn ta sẽ chờ xem.”
Trong khi đang nói, nàng đột nhiên đổi chủ đề.
“Nhưng nếu các vị muốn mua bán bằng vũ lực thì phải xem thử toàn bộ người trong cái thôn này của bọn ta có đồng ý hay không?”
Tô Ngưng Nguyệt hơi nhướng đôi lông mày lên, bốn năm nam nhân cường tráng cởi trần từ ở phía sau người nàng bước ra, nhìn ba người họ với vẻ mặt không mấy thiện cảm.
Chàng thiếu niên ở phía sau nam nhân nhìn Tô Ngưng Nguyệt với ánh mắt có đôi chút ngạc nhiên, tuổi còn trẻ như vậy nhưng nàng đã có dũng khí như thế rồi, tiểu nha đầu này tuyệt đối không nên xem thường.
“Chúng ta đi trước.”
Chàng thiếu niên thì thầm điều gì đó, nam nhân có đôi chút sợ hãi trước khí thế bức người này lập tức hoảng sợ mà đi theo hắn, lo sợ rằng những nam nhân cường tráng ở phía sau lưng sẽ xông tới mà gây rắc rối với hắn ta.