Tháng bảy, những cơn mưa dai dẳng cứ liên tiếp rơi xuống.
Sống ở nơi đồng bằng thấp trũng như thế này, cái nóng bức của mùa hè cũng không khó nhịn đến nỗi không đảo qua Thành Đô, và đó cũng là tiền đề cho mưa nhỏ rơi rơi, cho trận trận gió mát, cho người dân thành phố đều vui mừng đến độ cười ra mặt.
Chỉ có một người mới từ trường đại học trở về, rỗi rãi ở nhà cho qua kì nghỉ như Hạ Vũ mà thôi.
Hạ Vũ, Hạ Vũ, rõ ràng là sinh vào ngày mưa mùa hạ, nhưng lại ghét mưa mùa hạ nhất, đúng, chính là mưa mùa hạ đấy!
Ôi, có phải đây là một kiểu trả thù không nhỉ? Hạ Vũ nhìn chằm chằm trên tay, trên đùi đang hiện lên không biết bao nhiêu nốt sưng đỏ của mình mà buồn muốn chết. Bởi vì cô là người nhóm máu O, lại còn là một trạch nữ tiêu chuẩn, da trắng nõn nên dường như máu Hạ Vũ ăn đặc biệt ngon. Mỗi lần đến mùa hè – mùa mà loại muỗi sinh sôi phát triển mạnh mẽ nhất thì Hạ Vũ cũng liền gặp họa.
Bình thường là vì trời quá nóng, trong nhà hay mở máy điều hòa nên mấy con muỗi vì sợ lạnh mà không dám bay vào phòng là một chuyện may mắn vô cùng, nhưng vào mấy ngày trời mưa liên tiếp như thế này, không khí mát mẻ nên dĩ nhiên là không có lý do để mở điều hòa, việc này khiến Hạ Vũ rất là phiền não.
“Ghét quá đi, thật là đáng ghét quá đi! “
Hạ Vũ ôm đầu gối, ngồi trên salon đá chân phát tiết tính khí tiểu thư của mình. Nhưng người đối diện vẫn không quan tâm mà tiếp tục chìm vào trận đấu vòng loại World Cup đang chiếu trên tv.
“Đi chết đi….đi chết đi….đi chết ngay đi!!!!”
Hạ Vũ từ nhảy dựng lên, hận không thể chỉ dùng một cước để đạp người trước mặt bay ra ngoài. Đúng vậy, thứ khiến Hạ Vũ tức giận buồn bực, trừ con muỗi ra thì còn có người này --- Tần Nhiên.
Hai người cũng có thể coi là thanh mai trúc mã đấy nhỉ? Hạ Vũ chống nạnh, mắt trợn trắng, ai mà biết được? Dù sao thì kể từ khi bắt đầu có trí nhớ, người kia đã ở sát vách với nhà mình, từ mẫu giáo bắt đầu cướp khăn tay của mình, đến tiểu học lại kéo bím tóc, mãi cho đến năm đầu trung học lại cười nhạo thành tích tiếng Anh của mình….
Lên đại học vất vả lắm mới có thể tách ra, cuối cùng cũng có thể đạt đến cảnh giới “mắt không thấy, tâm không phiền”, nhưng kết quả lại là không tới nửa năm, kì nghỉ hè cũng vừa mới bắt đầu, người nào đó lại bỗng dưng xuất hiện trong phòng khách nhà cô. Còn đáng ghét hơn nữa là, tên chết tiệt này xông vào nhà cop thì chớ, lại còn lấy cớ không khí không lưu thông, ánh sáng quá mờ, vân vân và mây mây…rồi mở tất cả cửa sổ trong nhà ra, vì vậy, binh đoàn muỗi hùng hậu cũng bắt đầu hưởng thụ miếng thịt béo là Hạ Vũ không chút kiêng kị.