Cho thêm hai muỗng đường vào ly cà phê, Ruri vừa quấy vừa điều khiển Vô Diện Nhân đưa địa chỉ gặp mặt cho Haruka.
Cô cũng chưa suy xét kỹ địa điểm, khi nãy đi dạo phố cô có thấy một hẻm nhỏ quạnh quẽ. Trong đó có đường xuống nơi thoát nước, đặt địa điểm gặp mặt là ở đó cũng được.
Chỗ đó cũng gần quán cà phê, khoảng ít hơn 100 mét. Ruri chỉ cần ngồi ở quán cà phê điều khiển ở khoảng cách xa là được.
Gửi địa chỉ xong Ruri cũng làm Vô Diện Nhân nhanh chóng đi đến nơi đó trước.
Đến nơi thì thấy bốn phía không có ai, Vô Diện Nhân trực tiếp mở cống thoát nước ra, không hề hoang mang bay xuống.
Mà không lâu sau, một bóng người cũng đi đến hẻm nhỏ này.
Haruka sờ sờ mái tóc vàng nhạt của mình, ả không tùy tiện đi xuống cống thoát nước. Mà giơ tay ngưng tụ ra một con chim lửa to bằng một nắm đấm.
Tuy nhìn nó nhỏ nhưng là thẻ năng lực cấp SR [Hỏa Diễm Điểu] tạo thành, có sức sát thương lớn.
Chim lửa vẫy cánh rồi nhanh chóng bay xuống cống thoát nước, xác định không có gì nguy hiểm thì Haruka mới đi lên trước, tự nhảy vào cống thoát nước.
Bên trong cống đen nhánh, nhưng chim lửa bay xung quanh làm nơi này cũng sáng lên, đủ để nhìn.
Vừa mới xuống cống thoát nước thì ánh mắt của Haruka nhìn về một hướng khác.
Ở đó có 1 bóng người đang lơ lửng, Haruka để chim lửa đến gần để chiếu rọi đối phương.
“Hẹn tao đến đây, bây giờ lại không dám đến bằng cơ thể thật?” Haruka liếc mắt một cái đã nhận ra đây là vật thể do nặng lực tạo thành, nên không hề che giấu sự trào phúng của bản thân.
Ruri dùng Vô Diện Nhân nói: “Đoàn trưởng Viêm Điểu Đoàn, chắc cô biết bọn tôi là ai, vậy cô định ứng đối với bọn tôi như nào?”
Trong tay Haruka xuất hiện một thanh kiếm phát ra ánh sáng hồng, ả cười lạnh nói: “Còn có thể ứng đối như nào nữa? Bây giờ cả Viêm Điểu Đoàn tính cả tao chỉ còn lại 2 người, cái này gián tiếp hay trực tiếp đều có liên quan đến bọn mày, giữa hai bên chỉ có một bên được tồn tại, đúng không?”
“Cô của hiện tại khác với lúc ở khách sạn suối nước nóng Haruyama nhỉ.” Vô Diện Nhân nhàn nhạt nói.
Haruka nheo mắt.
Đúng là không giống với như lúc ở khách sạn suối nước nóng đó, bởi vì có người ả thích là Fujiwara Misa ở đó nên ả không bày ra bộ mặt quá thô tục. Nhưng ở bên ngoài thì ả không cần ngụy trang gì cả.
Là Luân Hồi Giả thượng cấp, tay ả từng lây dính rất nhiều máu tươi.
“Kêu toàn bộ người của bọn mày xuất hiện đi.” Haruka lạnh lùng nói.
Ả không gấp gáp ra tay cũng là do đang muốn đợi người xuất hiện hết, sau đó một lưới bắt hết.
Ruri để Vô Diện Nhân nói: “Hôn Haruka, cô không phải Luân Hồi Giả trung cấp đúng không?”
Lúc mời Haruka gặp mặt mà ả đồng ý dứt khoát như vậy nên Ruri đã có suy đoán. Bây giờ nhìn thấy Haruka thực sự chỉ đến đây 1 mình, Ruri cảm thấy bản thân đoán không sai.
Trong tình huống biết kẻ địch có nhiều Luân Hồi Giả trung cấp nhưng vẫn đến một mình, người như vậy làm sao là Luân Hồi Giả trung cấp được?
Nghe vậy Haruka nở nụ cười: “Thì ra là vậy, bọn mày đoán ra thực lực của tao cho nên cả đám không dám ra mặt, chỉ dùng thứ này để giao lưu với tao đúng không?”
Sự thật đương nhiên không giống như Haruka nghĩ, nhưng Haruka cảm thấy bản thân đoán không sai.
Không đợi Ruri nói gì thêm, ả bảo: “Đã như vậy thì tao sẽ không đợi nữa, tụi mày cũng chẳng dám xuất hiện thì đợi chỉ lãng phí thời gian của tao. Dù sao tao còn rất nhiều cơ hội để đối phó với bọn mày.”
Haruka tự nghĩ đã biết được thân phận của đám người CLB Thần Bí nên sau này muốn xử lý họ cũng không khó.
Hết thảy vẫn trong lòng bàn tay ả.
“Cô hiểu lầm rồi.” Ruri điều khiển Vô Diện Nhân chậm rãi nói: “Sở dĩ chỉ có Vô Diện Nhân ở đây là bởi vì chỉ cần như này cũng dư dả để giải quyết cô.”
“Giải quyết tao?” Haruka phảng phất nghe thấy chuyện cực buồn cười.
“Đúng, giải quyết cô. Cho nên Hino Haruka, ra tay đi.” Giọng điệu của Vô Diện Nhân không có chút tình cảm nào: “Ra tay để tôi xem thực lực của cô như nào.”
Sắc mặt của Haruka lạnh xuống, nhưng độ ấm xung quanh cô lại tăng cao.
Ả không nói gì thêm, thanh kiếm dài phát ra ánh lửa trong tay chém về phía Vô Diện Nhân. 1 con chim lửa hình thành lên, to cỡ trâu con, nhanh chóng nhào về phía Vô Diện Nhân.
“Xẹt!”
Lưỡi hái trong tay Vô Diện Nhân chém xẹt qua, đoàn lửa vỡ tan ngay tại chỗ.
Nhưng đây chỉ là con chim lửa thứ nhất, thế tấn công của Haruka không đơn giản như thế. Cùng lúc với con chim lửa thứ nhất lao ra, ả quơ kiếm lên, không khí nóng bỏng cuồn cuộn lên dưới cống ngầm này, từng con chim lửa hiện lên kết thành đàn nhào vô phía Vô Diện Nhân.
Chỉ trong thời gian chớp mắt, toàn bộ nước trong cống ngầm này đều sắp bốc hơi.
Đây là Hino Haruka!
Đây là Luân Hồi Giả thượng cấp!
Nhưng...
“Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt....”
Lưỡi hái trong tay Vô Diện Nhân chém lên nhìn có vẻ đơn giản tự nhiên, nhưng lại bày ra kết quả tốt nhất, từng con chim lửa nhào lại đây dù có nóng và hung hãn đến đâu cũng bị lưỡi hái sắc bén chém đứt, nổ mạnh trở thành một đoàn ánh sáng.
(Luân Hồi Giả thượng cấp?)
Haruka nhìn tình hình, ánh mắt co rụt lại.
Nếu là Luân Hồi Giả trung cấp thì không thể kiên trì dưới sự công kích của ả như vậy, nên kết quả đã rõ.
Bên CLB Thần Bí có Luân Hồi Giả thượng cấp?
(Dù gì đi nữa đã đến tình trạng này rồi, không thể trốn tránh.)
Haruka cũng rất quyết đoán, nắm chặt thanh kiếm trong tay và bắt đầu thủ thế.
【Hỏa Diễm Điểu】của cô ta ngoại trừ tấn công xa vào kẻ địch như khi nãy, còn có thể ngưng tụ lực lượng lại, sau đó tạo thành một con chim lửa mạnh nhất.
(Hửm? Không kịp à?)
Haruka nhìn phía trước.
Lưỡi hái tung bay trong bóng đêm, từng con chim lửa bị hủy hoại, trong nháy mắt thôi mà tất cả chim lửa đều bị đánh tan, Vô Diện Nhân vẫn là Vô Diện Nhân, nhẹ nhàng bâng quơ, không nhanh không chậm.
“Cô đang tụ lực à? Cũng được, vậy tụ lực đến tối đa đi, tôi sẽ không ra tay với cô trước khi xong.” Vô Diện Nhân bình tĩnh nói.
“Mày xem thường tao?” Vừa tụ lực, sắc mặt Haruka trầm xuống.
“Không, tôi chỉ muốn nhìn Luân Hồi Giả thượng cấp thời nay dùng lực công kích mạnh nhất sẽ như nào, có khác với thời trước không.” Giọng điệu của Vô Diện Nhân nghe rất bình tĩnh và nhạt.