Mizuhashi Yuzuki nhanh chóng trả lời lại: “Là như này, gần đây bệnh viện của cha em rất rảnh rỗi, mọi người đang thảo luận có nên cùng nhau đi ra ngoài chơi hay không, nhưng dù sao họ cũng là nhân viên y tế nên không thể đi quá xa, nên chỉ định tìm một nơi thư giãn trong thành phố này. Em thấy vừa lúc có thể để cho bọn họ đến chỗ của chị, hoàn thành chuyện mà chị muốn.”
Izumi Shirayuki gửi tin nhắn hỏi: “Làm vậy có ổn không? Chỗ bọn chị có truyền thuyết ma ám, lỡ như xảy ra chuyện gì đó làm nhân viên y tế ở bệnh viện em sợ hãi thì sao?”
Mizuhashi Yuzuki gửi tin nhắn trả lời: “Không cần lo lắng những chuyện này, thứ gọi là ma không hề tồn tại, không có gì phải sợ, còn về người đóng giả ma thì cũng không cần để ý, đừng quên là những nhân viên y tế này là nhân viên y tế của bệnh viện tâm thần, họ đã từng gặp rất nhiều bệnh nhân kỳ lạ, tâm lý có khả năng chịu đựng rất tốt, cho nên sẽ không bị hù họa chút xíu đã sợ hãi đâu.”
Ngay từ đầu Mizuhashi Yuzuki đã nghĩ chuyện ma ám lần này cũng không quan trọng gì mấy, cô ấy cũng nghĩ như Izumi Shirayuki, cho rằng đây là do đối thủ cạnh tranh của khách sạn Haruyama cố ý làm ra, nên không nghĩ nhiều.
“Một nhóm nhân viên y tế cả ngày trông chừng bệnh nhân tâm thần à... Bọn họ có chắc chắn sẽ đến không?” Izumi Shirayuki tiếp tục gửi tin nhắn.
“Yên tâm đi, em đã nói với cha rồi, không lâu nữa cha em sẽ mang theo một số nhân viên y tế đến khách sạn đó nghỉ ngơi.” Mizuhashi Yuzuki trả lời.
“Vậy thì làm phiền chú Mizuhashi rồi.” Izumi Shirayuki gửi tin nhắn.
“Không sao đâu, vốn dĩ cha em vẫn đang do dự không biết nên đi đâu để thư giãn, bây giờ chúng ta quyết định dùm ông ấy cũng tốt. ” Mizuhashi Yuzuki gửi một cái mặt cười.
Chuyện này cứ như thế quyết định xong.
Sau khi trao đổi với Mizuhashi Yuzuki xong, Izumi Shirayuki nói với Tsukuyomi Ruri: “Tiểu thư Fujiwara sẽ rất vui khi biết chuyện này, bây giờ chị đi nói cho chị ấy biết, để chị ấy chuẩn bị trước.”
Tsukuyomi Ruri gật đầu.
Nhìn Izumi Shirayuki rời khỏi phòng, Tsukuyomi Ruri nằm trên giường dùng điện thoại đăng nhập vào diễn đàn luân hồi, đọc từng bài đăng trong mục trò chuyện.
Những ngày gần đây cô thường xem những bài đăng như thế này để tìm hiểu về tình hình của những Luân Hồi Giả khác, cô cũng biết được khá nhiều chuyện.
“Hửm?”
Đột nhiên có một bài đăng làm Tsukuyomi Ruri chú ý đến.
Quỷ Linh Đoàn?
Tsukuyomi Ruri không ngờ tới sẽ nhìn thấy tin tức này trên diễn đàn luân hồi, cô tò mò mở bài đăng ra xem.
Cô nhìn lướt qua ID của người đăng thì giật mình, bởi vì người đăng nó là người cô khá quen thuộc, chính là Hỏa Diễm Điểu đã từng trả lời bài đăng của cô ở mục tình cảm.
Người này có liên quan gì đến Quỷ Linh Đoàn?
Tsukuyomi Ruri bắt đầu đọc kỹ nội dung bài đăng.
Nội dung của bài đăng không phức tạp, Tsukuyomi Ruri nhìn sơ qua liền hiểu.
(Hỏa Diễm Điểu này là đoàn trưởng của Viêm Điểu Đoàn? Mình nhớ là lúc gϊếŧ Quỷ Linh Cơ có xuất hiện một người đàn ông rất ngạo nghễ, giọng điệu hùng hổ, tên đó là thành viên của Viêm Điểu Đoàn?)
Tsukuyomi Ruri nghĩ ngợi, cô không ngờ chính mình đã sớm gặp đoàn trưởng của Viêm Điểu Đoàn.
Rất ít người trả lời bài đăng này, có thì cũng là exp +3, vân vân và mây mây.
Bình luận trên diễn đàn có thể nhận được kinh nghiệm để tăng cấp tài khoản, đối với Tsukuyomi Ruri nó chỉ là để trưng thôi, chả có tác dụng gì.
(Nếu mình cứ mặc kệ bài đăng này thì có thể sẽ có người cung cấp thông tin sai lệch cho Hỏa Diễm Điểu, sau đó ảnh hưởng đến những người vô tội. Nếu là trường hợp đó... )
Tsukuyomi Ruri đưa ra quyết định.
Cô mở danh sách block ra, đầu tiên là bỏ chặn Hỏa Diễm Điểu, sau đó gửi tin nhắn: “Có đó không?”
Hỏa Diễm Điểu lập tức trả lời lại: “Là ông? Không phải ông đã block tôi à? Giờ ông biết block tôi là sai lầm đến mức nào chưa?”
Tsukuyomi Ruri phớt lờ những gì Hỏa Diễm Điểu nói, trực tiếp gửi tin nhắn mới qua: “Tôi biết ai là người đã gϊếŧ Quỷ Linh Cơ và tên đàn ông ở Viêm Điểu Đoàn.”
Cô không biết tên của Andas.
“Ông biết? Là ai?” Hỏa Diễm Điểu hơi kinh ngạc.
“Là tôi.” Tsukuyomi Ruri hào phóng thừa nhận.
Hỏa Diễm Điểu “...”
Hỏa Diễm Điểu hoàn toàn không dự đoán được một câu trả lời như thế.
Tsukuyomi Ruri phải đợi một lúc thì Hỏa Diễm Điểu mới tiếp tục gửi tin nhắn đến: “Thật sự là ngươi? Ta nói cho ngươi biết, ta không quan tâm nguyên nhân ngươi gϊếŧ bọn họ là gì, nhưng trong đó có thành viên của Viêm Điểu Đoàn bọn ta, ngươi đã gϊếŧ hắn, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Tsukuyomi Ruri gửi tin nhắn qua: “Tôi biết, có gì thì cứ việc nhắm vào tôi.”
“Rất tốt.” Hỏa Diễm Điểu tiếp tục gửi tin nhắn: “Xem ra ngươi cũng có chút gan dạ, vậy hẹn thời gian địa điểm đi, chúng ta xử lý chuyện này một lần cho xong.”
Nhìn thấy tin nhắn này, Tsukuyomi Ruri trả lời lại: “Gần đây không rảnh, không đi.”
“Ngươi không dám đến?” Hỏa Diễm Điểu hỏi, gửi một cái hình mặt cười khinh.
“Tôi đã nói là gần đây không rảnh, tôi chỉ muốn thông báo cho cô biết người gϊếŧ thuộc hạ của cô là tôi.” Tsukuyomi Ruri trả lời.
Thực sự là cô chỉ muốn nói việc đó ra thôi, cho nên không hề đợi Hỏa Diễm Điểu trả lời lại, cô lại block Hỏa Diễm Điểu một lần nữa.
(Tên Hỏa Diễm Điểu này chắc hẳn là Luân Hồi Giả trung cấp nhỉ?)
Tsukuyomi Ruri thầm nghĩ.
Mỗi cấp bậc Luân Hồi Giả sẽ có chệch rất lớn, cho nên sẽ không tồn tại trường hợp đoàn trưởng là Luân Hồi Giả thượng cấp, thành viên đều là trung cấp hoặc hạ cấp, bởi vì thế giới luân hồi sẽ giao nhiệm vụ dựa theo người mạnh nhất trong đội ngũ, một gánh một đống rất khó khăn.
Cho nên tình huống bình thường là đoàn đội Luân Hồi Giả đều là một nhóm Luân Hồi Giả trung cấp gom lại, hoặc Luân Hồi Giả thượng cấp tụ tập.
Ví dụ như Quỷ Linh Đoàn chính là một đoàn đội Luân Hồi Giả trung cấp, về phần những Luân Hồi Giả hạ cấp từng xuất hiện ở căn cứ Quỷ Linh Đoàn, thật ra bọn họ giống như Inoue Keiko, đều là loại thành viên không ký kết khế ước đoàn đội.
............
Hino Haruka vẫn chưa rời khỏi khách sạn suối nước nóng Haruyama, mấy ngày nay cô ta đều ở lại đây.
Hiện tại cô ta đang ở trong phòng của chính mình, Hino Haruka nhìn tin nhắn của Tsukuyomi Ruri gửi đến thì rất tức giận, lập tức hít một hơi mà gõ một đống chữ, từ cha mẹ đến ông bà tổ tiên, để thể hiện sự tức giận và bất mãn, kèm theo sự châm chọc.
Hino Haruka hài lòng nhìn những từ đã ghi xong, cô ta nhấn gửi đi.
Rất xin lỗi, bạn đã bị người dùng này block!
Nhìn thấy dòng thông báo đó, Hino Haruka tức giận nắm chặt tay, chiếc điện thoại mới mua hôm qua cũng trở nên nứt nẻ như chiếc cũ.