Cần cổ của cậu lại bị mυ'ŧ hôn, Dung Tước đón nhận cảm giác va chạm và xoa nắn mãnh liệt khiến cậu liên tục ê a rêи ɾỉ. Toàn thân đều là cảm giác tê dại và co rút, cậu chỉ còn biết run rẩy mặc kệ cho Mặc Từ tùy ý điều khiển.
Kỳ động dục của Mặc Từ vẫn luôn kéo dài hai ngày, trong khoảng thời gian này ngoại trừ ăn cơm và ngủ ra thì anh luôn trải qua nó ở trên giường cùng với Dung Tước.
Mãi cho đến khi cơ thể của anh nhẹ nhàng bước từ trên giường xuống thì Dung Tước ở trên giường cũng đã không còn động đậy nổi nữa.
Sau khi lý trí được khôi phục, Mặc Từ đến phòng tắm tắm rửa một cái trước. Lúc anh đi ra Dung Tước vẫn còn ngủ mê man như cũ, dáng người bé nhỏ co lại thành một cuộn tròn, cho dù có đang mê man thì cơ thể vẫn còn run rẩy rất khẽ. Đôi môi hơi hé ra để thở gấp, hai mắt cậu nhắm nghiền, dáng vẻ yếu ớt như là đã hoàn toàn bị vắt kiệt.
Mặc Từ cũng chỉ là lạnh nhạt nhìn thoáng qua, sau đó anh liền lấy di động ra gọi điện cho thư ký của mình.
Chuyện anh bị Omega này tính kế cũng không phải chỉ cần một vài lần làm trong kỳ động dục là có thể xóa sạch hoàn toàn. Huống chi anh cũng không tin tưởng một Omega thấp kém lại có lá gan đi làm chuyện như vậy với mình, anh nghĩ sao cũng chỉ cảm thấy kỳ lạ. Nếu như anh không xử lý tốt nói không cừng sau lưng vẫn còn có những người khác đang sai khiến lập ra kế hoạch, mục đích là gì chắc chắn anh phải dò hỏi thật cẩn thận và rõ ràng.
Không mất bao lâu thư ký đã đưa một đám người đã đến đây, Mặc Từ vẫn không nói nhiều mà chỉ để cho họ đi xác nhận trong phòng không còn có máy nghe lén hay các thiết bị giám sát nào khác. Cho đến lúc này mới để người đưa người đàn ông nằm im trên giường dẫu có trải qua bao nhiêu đợt động tĩnh cũng không tỉnh được này đi.
Vệ sĩ đi đến ôm cả người và chăn lên, may mà Dung Tước cũng rất nhẹ cho nên có bế lên cũng không phải cố hết sức. Vì trước đó cậu đã bị giày vò quá thảm nên dù có bế lên cũng ngủ mê man y như cũ. Cậu bị vệ sĩ bế ngang lên, cái đầu lộ ra khỏi tấm chăn liền ngã vào vai vệ sĩ theo bản năng.
Mặc dù không biết nguyên nhân vì sao ông chủ muốn đưa Omega này về, nhưng tất cả mọi người đều nhìn ra được chuyện gì đã xảy ra giữa Omega này và ông chủ nhà mình.
Sự chiếm hữu của Alpha luôn rất lớn, họ không thích đồ vật của mình bị người khác đυ.ng chạm vào, huống hồ gì là một Omega vừa bầu bạn bên cạnh mình cùng mình vượt qua kỳ động dục và trên người từ trên xuống dưới đều đều dính đầy pheromone của Alpha. Vậy nên khi thấy Mặc Từ lên xe, vệ sĩ cũng theo bản năng mà hỏi Dung Tước có muốn ngồi chung một chiếc xe với anh hay không.
Mặc Từ ngồi ở trong chiếc xe hơi dài hơn, anh nhìn thoáng qua người đàn ông đang được vệ sĩ bế trong lòng kia, không biết vì sao lại cảm thấy người đàn ông này vừa rồi còn rêи ɾỉ nức nở dưới thân mình, ngay lúc này lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm yên tĩnh ở trong l*иg ngực của người khác liền thấy có hơi chướng mắt.
Sau đó bỗng nhiên lại nghĩ đến bản thân mình đường đường là một Alpha lại bị một Omega thấp kém cưỡиɠ ɠiαи, chuyện này nếu như để thuộc hạ của chính anh mình thì mặt mũi của anh còn đặt ở chỗ nào?
Nghĩ như vậy, Mặc Từ liền lạnh mặt sai vệ sĩ nhét người đàn ông còn đang ngủ mê man kia vào trong xe của anh.
Khi vệ sĩ đặt Dung Tước vào trong xe thì cuối cùng cậu cũng tỉnh lại. Cậu mơ màng ngồi trên tấm thảm trong xe, trên người được bao bọc bởi tấm chăn, qua một lúc lâu mới hiểu được rốt cuộc chuyện là như thế nào.