Giáng Sinh Vui Vẻ!

Quyển 1 - Chương 10: Rắc rối đơn giản

Trước đây, Vậy chờ tiếp đi, tôi đi trước!

Nhìn dáng vẻ khúm núm của Severus, đám côn đồ xung quanh đều cười òa lên, có kẻ còn nghi hoặc hỏi người bên cạnh:

- Đây là phần tử nguy hiểm ư? Một đứa bé?

- Có khi nguy hiểm thật đấy. Nó có thể chọc cười đến chết mày nha! Haha!

Tiếng cười càng ngày càng vang dội, càng ngày càng to rồi im bặt. Những con mắt như sói đói chằm chặp nhìn về thân ảnh gầy còm đang khoác chiếc áo dày cộm khiến nhiệt độ thoáng chốc như hạ xuống mười độ. Một người cao lớn từ trong đám người bước ra, cổ đeo xích vàng, ngực vẽ một con vật gì không rõ nhưng ánh mắt cực kỳ dữ tợn còn miệng ngậm một điếu xì gà ra vẻ ngông nghênh vô cùng.

- Xin tự giới thiệu, tôi tên Baggins, từ gia tộc Sackville. Bởi vì câụ làm một số chuyện nhoo nhỏ ảnh hưởng tới công việc của gia tộc tôi nên đến đây tiễn cậu lên thiên đường.

Nói tới đây, Baggins chỉ một lưũng không kiềm được mà hít lấy hít để. Điều thần kỳ là theo thời gian, những vết thương trên người nàng bằng mắt thường có thể thấy được lành lại, cứ như loại độc chết người này hòa cùng mùi máu tươi sẽ trở thành một loại thần dược chữa thương vậy.

Nói tới đây, Baggins chỉ một lưũng không kiềm được mà hít lấy hít để. Điều thần kỳ là theo thời gian, những vết thương trên người nàng bằng mắt thường có thể thấy được lành lại, cứ như loại độc chết người này hòa cùng mùi máu tươi sẽ trở thành một loại thần dược chữa thương vậy.

Nói tới đây, Baggins chỉ một lưũng không kiềm được mà hít lấy hít để. Điều thần kỳ là theo thời gian, những vết thương trên người nàng bằng mắt thường có thể thấy được lành lại, cứ như loại độc chết người này hòa cùng mùi máu tươi sẽ trở thành một loại thần dược chữa thương vậy.

- Ồ!

- Sao vội vàng thế!

Severus chậm rãi nói, sau đó đấm mạnh một quyền vào bụng Laura. Laura cũng không vừa, thân thể bản năng căng cứng lại khiến cú đấm của Severus như đấm phải tấm sắt. Lợi dụng lúc này, tay nàng thuận theo lưỡi dao trượt xuống cào về phía cổ tay Severus, khiến người sau chỉ kịp a một tiếng rồi buông tay. Chẳng qua lúc này Severus cũng không để ý, tay rời đao đãcủa Otto mạnh theo thời gian thì tôi đã một đao kết liễu ngài rồi. Đáng tiếc, thân thể này quá yếu!

ười sử dụng sẽ mê đắm trong nó cho đến khi trở thành một kẻ điên ngu dại thì hoạt động này mới chấp dứt và biến mất vào dòng sông lịch sử.

Severus cũng không phải muốn phục dụng thứ này, chẳng qua nó hơi tò mò tại sao người giác tỉnh thành công lại không có thứ này trong người còn