Đối với Vernon cùng Petunia mà nói, hôm nay là một ngày bình thường tốt đẹp. Vernon đưa hết năm mươi đồng Rings hôm nay ông kiếm được cho vợ, sẵn tiện đòi lấy một nụ hôn kiểu Mĩ nồng cháy. Bà Petunia sau khi thoát khỏi nụ hôn của chồng thì hứng khởi kể cho ông nghe việc hôm nay bà cùng bà cô Landa giành được một chỗ làm cho ba ngày tới, sau đó là chuyện lão cò mồi ngoại tình bị bà vợ kéo tai giữa đường. Trông vẻ phấn khích của vợ, Vernon thoáng có chút hài lòng. Mặc dù một người đàn ông khó có thể hứng thú với những chuyện này nhưng nghe vợ thủ thỉ cũng là một thú vui tao nhã mà. Nhất là khi điều đó thể hiện sự tin tưởng của bà Petunia đối với ông.
Đột nhiên, Petunia dừng lại, hỏi nhỏ:
- Anh trả tiền công cho James bao nhiêu?
- Anh ngủ trước đi! Em chờ Severus về đã! Không chờ thằng bé về lòng em không yên.
Petunia nói. Không biết từ lúc nào, ánh mắt bà đã đỏ hoe đầy lo lắng. Những ý nghĩ rằng Severus gặp nguy hiểm cứ hiện lên trong đầu bà khiến bà có xung động muốn chạy đi tìm kiếm nó. Mặc dù bà biết giờ này ra đường không khác gì tự sát. Mặc dù bà biết Severus hằng ngày vẫn ra đường như vậy. Mặc dù bà biết thằng bé không cần bà quan tâm. Nhưng trời ơi, thằng bé mới có mười tuổi, ra đường giờ này lỡ có mệnh hệ gì thì sao?
Nói đoạn, bà thoát khỏi vòng tay chồng đi xuống. Vernon yên lặng nằm trên giường nhìn vợ choàng áo khoát ra khỏi phòng, lòng cũng phập phồng không yên. Trong một lúc bực bội, ông ngồi
Ôi thượng đế! Sao lại có thể để
Bà Petunia gần như không kiềm được mà ôm chặt lấy James. Từng giọt nước mắt cứ thế lăn dài ướt cả một vạt áo cậu nhóc. James khôn anh trai nó buồn phiền chuyện gì chỉ cần nó nhảy điệu này thì thế nào anh cũng nở nụ cười hết.
"James đúng là một thiên thần như anh hai nói mà!" James đắc ý nghĩ.
Bà Petunia sau đó cũng tham gia cùng James. Hai mẹ con vui hết trời hết đất, đến độ chiếc gối bông cũng bị cả hai xé ra làm cảnh những bông tuyết rơi, chiếc chăn bị Petunia choàng lên giả làm bà chúa tuyết và James thì đứng nghiêm như kỵ sĩ, mặc dù kỵ sĩ hơi có vẻ lùn. Mà không sao, vui là được. James chưa bao giờ vui đến như vậy, thường ngày phải từng li t
Đừng nghĩ ban ngày trời nắng nóng là vậy nhưng về đêm sương xuống khiến nhiệt độ giản còn có mấy độ. Chênh lệch nhiệt độ khiết dao đâm ra. Nhưng lần này, nó không hiểu sao để bà Petunia kéo vào ghế, lúc định thần đã thấy hai phần đồ ăn đẩy trước mặt.
- Con ăn đi! Xem tay nghề của mẹ như thế nào?
oáng ván
Tiếng ông Vernon vọng ra khiến bước chân Severus căng cứng giữa không trung, hồi lâu không nói lời nào.