Vậy là kế hoạch của em đã đổ bể, em không thể nào nói dối gái hơn được nữa…. nhìn gái yếu đuối như vậy sao em cầm lòng được. Chỉ biết ôm chặt gái vào mình….
– Anh nói… anh nói sự thật cho em biết đi…Rốt cuộc là anh đang giấu em điều gì?
– Anh…..anh yêu em nhiều lắm….. chưa bao giờ hết….. nhưng mà….
– Anh nói đi…
– Anh sắp phải theo bố ra nước ngoài…
Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD
– Anh nói sao….? (Gái đẩy em ra, tròn mắt hỏi….)
– Là anh sẽ sang sống và làm việc ở bên đó..
– Nước nào vậy anh?
– Nhật
Nghe tới đây, gái khóc òa lên, khóc to lắm…. Em chưa thấy gái khóc nhiều đến như vậy bao giờ
– Sao…Sao anh không nói cho em biết…huuu
– Anh sợ….. với lại anh cũng mới được biết cách đây không lâu thôi
– …
– Vậy là…
– Anh sợ lắm Tr à…. sợ phải xa nhau lắm…..anh…. nhưng mà biết làm gì bây giờ…
– Anh ơi…huuu
– …
– Không còn cơ hội nào sao…. Chúng mình chỉ đi được đến đây thôi sao hả anh?
– Chúng mình có duyên mà không….
– Không…..! Anh đừng nói….. em không cho phép anh nói câu đó….huu (Gái ngắt lời em rồi nói như hét lên)
– ….
– Tại sao chứ…. Huu… khó khăn lắm chúng mình mới đến được… với nhau mà
– …..
– Em đừng nghĩ ngợi nhiều quá.Chuyện này để sau đi. Giờ muộn rồi em ngủ đi
– Huu. Em không có ngủ được. Chuyện thế này…mà anh bảo em nhắm mắt ngủ được sao…..
– …..
– Anh…em muốn….hỏi anh câu này?
– Ừ.Em nói đi
– Anh có còn yêu em không? (Gái nhìn thẳng vào mắt em)
– Có mà…Sao em hỏi ngốc ngếch vậy
– Bao giờ…. Bao giờ anh phải đi
– Khi nào làm xong thủ tục…. chắc cũng không lâu nữa
Gái dựa vào người em mà chẳng nói gì them.Chúng em cứ như thế, mỗi người một suy nghĩ.Cũng muộn lắm rồi sao mà không thấy buồn ngủ….Sao đêm nay nó dài vậy,yêu sao nó khó vậy…..Gái nói đúng…. Khó khăn lắm tụi em mới có được nhau kia mà…. Sao mà giờ phải xa nhau thế này….Liệu không còn cách nào khác ư…Em đang lan man nghĩ thì bỗng nhiên Gái bật dậy đánh vào vai em
– Này anh…?
– Hở, em nói đi
– Em…..Em…..Anh nghĩ sao nếu như…..Em không cho anh đi nữa?
– Hả… Anh….
– Em hỏi vậy thôi…. chứ sao em ngăn anh được….Đó là tương lai của anh mà….. sao mà có thể đánh đổi nó chỉ vì một đứa con gái như em chứ
– Em đừng có nói vậy….. thực lòng anh muốn ở lại với em lắm nhưng mà còn bố anh nữa…..anh….
– Em hiểu mà…..Vậy thời gian cuối cùng này…. Anh sẽ ở bên em chứ
– Ừ…Tất nhiên rồi…Nhưng mà anh chỉ sợ anh đi rồi thì….
Gái cười nhẹ rồi gạt nước mắt
– Anh yên tâm, em mạnh mẽ lắm….. em sẽ không khóc đâu. Không sao hết….Em tin rằng sau này nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại nhau phải không anh, chúng ta sẽ…..
– Ừ (Sao em chắc vậy hả Tr…. Em nói như đúng rồi ấy… Cơ mà hóa ra lại là…)
– Thôi ngủ nha, con gà gần gáy rồi đó…. (Em cố nhăn nhở)
– Ừm….nhưng mà…
– Hả sao…À… em yên tâm ngủ đi, em ngủ đi rồi anh mới về mà
– Không… ý em là…. Đêm nay anh ngủ ở đây nha
– Hả…..Nhưng mà
– Không nhưng nhị gì hết… giờ muộn rồi, đêm hôm khuya khoắt thế này…
Đêm hôm lại ở nhà gái thế này.Thời bọn em chưa thông thoáng như bây giờ… Người ngoài mà biết được thì kiểu gì sẽ dị nghị này nọ, tai tiếng thì phiền phức lắm nên em hơi ngại
– Ừm… thôi được rồi. Em nằm ở đó đi. Anh ngủ ở dưới đây là được rồi
Xong em thấy gái cúi mặt xuống rồi đan tay vào nhau… nói lí nha lí nhí, mãi mà em chẳng nghe ra
– Thôi….Anh lên đây đi.Chúng mình…. Chia đôi giường
– Em nói cái gì?
– …..
– Anh chẳng nghe thấy gì cả, em nói lại xem nào
– Em nói là anh ở lại đây chứ sao nữa. Hỏi hoài à (Gái nói như quát em)
– Ơ….Sao tự nhiên em nổi cáu với anh
– Em đang điên đây
– Hic
– ….
– Mà anh…lỡ làm gì em thì sao…. Em khờ quá à….
– Em….
– Thôi em nằm trên giường một mình đi, anh thế này là dc rồi..
Thế là gái lấy cái chiếu rồi trải ra cho em, rồi còn vứt cho em thêm cái chăn nữa…. em không nghe vì đưa chăn rồi thì gái lấy gì đắp…. Em lấy tạm cái áo khoác của gái rồi đắp lên người. Hai đứa tắt đèn đi ngủ…. Nằm miên man một lúc thì em cũng tỉnh…. một phần vì lạ nhà…. một phần vì lạnh quá… lần đầu ngủ dưới đất thế này chịu sao cho nổi.hic… Đang định trở mình, quay sang thì em thấy cái bóng đen lù lù bên cạnh, em hoảng cmnl
– Á….Cái gì thế
– Á…Sao… chuyện gì….
– Ặc…là em à….Anh cứ tưởng là…hic
– Tưởng gì….. là em mà
– Em…. xuống đây làm gì thế, sao không ở trên…
Quay lại nhìn thì thấy Gái đắp chăn cho mình từ bao giờ, hóa ra Gái sợ em lạnh nên đưa chăn xuống đắp cùng….vậy mà em cứ nghĩ…
– Em….. Tại thấy a lạnh nên…
– Oh..
– Gần sáng rồi mà anh chưa ngủ à
– Oh… sao em cũng không ngủ được hả?
– Ừm….em không biết nữa…. Hôm nay em mệt mỏi lắm….mọi chuyện nó đến đường đột quá….em….hức
– Em đừng nghĩ nhiều quá
– …..
– Anh… ôm em đi