Địa điểm Giang Tố Tinh hẹn gặp cậu nằm ở trung tâm thành phố, gần Đại học Đế Tinh.
Buổi chiều tan học, Hạ Khê Nhung trở về ký túc xá, thay quần áo chuẩn bị ra ngoài. Từ trong tủ quần áo, cậu lấy ra một chiếc quần short màu xanh da trời.
Mỗi lần ra ngoài, cậu đều mặc những bộ quần áo yêu thích nhất, ăn mặc sạch sẽ đẹp đẽ. Lần này cũng không ngoại lệ, Hạ Khê Nhung chọn chiếc quần short yêu thích nhất của mình, chất liệu mỏng, mép quần cực ngắn, ngắn đến mức như không mặc quần.
Điều này khiến cậu nhớ lại những ngày không cần mặc quần áo khi làm mèo, trần trụi, trần như nhộng, cực kỳ thoải mái!
Meow! Cậu bé mèo lăn lộn, cố gắng cọ xát để cởi bỏ chiếc áo nhỏ.
Hệ thống ngăn cậu lại, nhắc nhở: [Bé cưng Nhung Nhung, đừng mặc quần short nữa. Nếu như, nếu như, cuộc đàm phán thất bại, chiếc quần short trên tay cậu ta không lấy lại được, chiếc quần short trên người cậu, cũng bị cậu ta trả thù mà cướp mất…]
[Ừm…]
Thật sự rất tệ, kết cục của cậu sẽ là vì không có quần để mặc, xấu hổ không dám xuất hiện trên phố lớn, không thể về nhà. Cuối cùng chỉ có thể trốn trong góc tối u ám, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà cô đơn đến già.
Hạ Khê Nhung vội vàng bỏ quần short xuống, lấy một chiếc quần dài, có thắt lưng có luôn cúc. Dù có một trăm người như Giang Tố Tinh với khí thế dữ dội đến, cũng không thể cởi được quần của cậu ra.
Cậu mặc quần xong tùy ý lấy một chiếc áo treo cổ làm áo trên, khoác thêm một chiếc áo choàng nhỏ làm áo gió.
Chân trái vừa bước ra khỏi cửa ký túc xá, thì Bùi Hàn vốn luôn đọc sách đột nhiên gọi cậu lại: "Đi gặp bạn trai trên mạng à?"
Hạ Khê Nhung sững sờ: "Ừm, sao cậu biết..."
Lời đoán mò vô tình thành sự thật, sắc mặt Bùi Hàn đột nhiên trầm xuống, gân xanh trán nổi lên, đôi mắt màu bạc lạnh lùng quét qua cậu.
"Phần dưới mặc kín đáo như vậy, phần trên lại chỉ mặc một áo hai dây?"
"Muốn từ chối nhưng lại đáp ứng bạn trai trên mạng? Omega thật thời thượng nhỉ."
Cậu ta đứng dậy, bóng râm rơi xuống bao phủ nam sinh nhỏ nhắn.
"Nếu tối nay mười giờ không về, tôi sẽ đi tìm cậu và alpha bạn trai trên mạng của cậu, bảo cậu ta cẩn thận một chút."
"Thật không biết alpha có chỗ nào tốt, nghe nói tin tức tố của họ có mùi tanh hôi, chỉ có kẻ ngốc như cậu mới bị mê hoặc."
Hạ Khê Nhung: "?"
Dù Hạ Khê Nhung có ngốc, cũng nghe ra đối phương đang mắng mình.
Cậu phàn nàn với hệ thống: [Sao Bùi Hàn lại mắng tôi vô cớ thế chứ, tôi đi tống tiền từ đàn ông đã đủ vất vả rồi, còn phải chịu sự uất ức không rõ nguyên nhân.]
Hệ thống: [Người xấu, mèo tốt.]
[Trả lời lại hắn.]
Hạ Khê Nhung không làm hệ thống thất vọng, khuôn mặt nhỏ ngẩng lên, lông mày nhíu lại, đôi mắt tròn như thú nhỏ xanh biếc, đôi môi mềm không còn nói lời tốt tính: "Bùi Hàn, nhìn rõ giới tính của mình đi, cậu một beta tầm thường…"
"Không có quyền can thiệp vào chuyện giữa AO."
Bàn tay trắng nõn đặt lên ngực Bùi Hàn, trông có vẻ yếu đuối không xương, nhưng lại đẩy mạnh với sức lực lớn, Bùi Hàn không kịp phòng bị mà lảo đảo, cùng với tiếng "rầm" một cái, sau đầu va vào cánh cửa rất đau.
Lúc Bùi Hàn tỉnh lại từ cơn đau, Hạ Khê Nhung đã đóng cửa bỏ đi.
...
Đây là lần đầu tiên Hạ Khê Nhung tức giận trước mặt Bùi Hàn. Cậu cảm thấy tức giận không hề sai, đầy lý do, hợp lý tự nhiên, nên không để trong lòng, cậu nhanh chóng lên tàu công cộng đến nơi hẹn.
Quán cà phê mà Giang Tố Tinh hẹn sang trọng ngoài dự đoán. Diện tích rộng lớn, cửa ra vào đầy bóng bay với hoa tươi, cửa sổ trưng bày rượu sâm panh, mùi thơm của bánh ngọt quyến rũ bay ra từ cửa sổ.
Cậu tìm đến chỗ ngồi đã đặt trước, rồi gặp được Giang Tố Tinh. Thanh niên alpha cao lớn đẹp trai, làn da ấm áp trắng nõn, điều thu hút nhất là mái tóc vàng rực rỡ của cậu ta, tai phải còn đeo khuyên tai hình chú chó màu vàng.
Hạ Khê Nhung chú ý đến ngũ quan của đối phương, trông rất trẻ.
[Có phải đối phương đang học trung học không?]
Hệ thống: [Yên tâm đi, tôi đã kiểm tra tuổi của cậu ta, đã thành niên rồi, cũng có học sinh trung học đã thành niên.]
Hạ Khê Nhung nghĩ mình có khả năng sẽ bắt nạt một đứa trẻ trung học, cảm giác tội lỗi lại dâng trào. Cậu lấy hết can đảm, ngồi xuống trước chỗ ngồi.
Giang Tố Tinh luôn nhìn ra cửa sổ, cảm nhận có người đến lập tức quay đầu lại.
Ánh mắt màu biển, đột nhiên dừng lại, dính chặt vào khuôn mặt xinh đẹp của người đến, cổ trắng như tuyết, vòng eo ẩn hiện, đùi to tròn đầy cảm giác được bọc trong quần dài.
Thanh niên alpha ngây người, hỏi: "Em, em là streamer Nhung Nhung?"
"Ừm."
"Trông em còn đáng yêu hơn cả khi livestream."
Giang Tố Tinh ý nhị nhận xét.
Hạ Khê Nhung không muốn nói nhiều, trực tiếp vào vấn đề:
"Giang Tố Tinh, tối qua tôi đã gửi tin nhắn cho cậu, cậu cũng biết tôi là người như thế nào rồi."
*Vì Giang Tố Tinh còn độ tuổi trung học và vì đang tống tiền nên xưng hô của Hạ Khê Nhung sẽ đổi thành tôi - cậu.