Xuyên Đến Tinh Tế, Tôi Làm Hiệu Trưởng Lấy Đạo Lý Phục Người

Quyển 1 - Chương 48

"Vậy thì tôi thật sự cảm ơn cả nhà bà rồi." Tuy mẹ Hồ Nhất Châu cười nhưng không có chút sự vui vẻ nào.

Mẹ Trương còn muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên tiếng lăn bánh vang lên trong hành lang.

Giây tiếp theo, bóng dáng cao lớn của Triệu Tra ngồi trên xe lăn xuất hiện ở cửa: "Có chuyện gì vậy? Sao lại nhiều người lại ở đây thế này?"

Sao lại nhiều người ở đây thế này? Anh ta thật sự không biết sao?

Mọi người đều nhìn anh ta nhưng không một ai trả lời.

Triệu Tra dừng lại: "Có chuyện gì xảy ra?"

Vẫn không ai trả lời.

Lúc này Triệu Tra mới thực sự hoang mang.

Anh ta cố ý chọn thời gian này để đến xem náo nhiệt của Thời Miên và Tôn Trường Không, nhưng sao lại khác với những gì anh ta nghĩ?

Cuối cùng cũng là Thời Miên ‘tốt bụng’ đưa cho anh ta một bậc thang: "Cũng không có gì đâu, chúng tôi đang nói về việc cuốc đất thôi."

Triệu Tra cuối cùng cũng tìm được từ mấu chốt để nói: "Cô không nói thì tôi cũng định đi tìm cô, cô đã làm tôi trở nên như thế này thì không nói rồi, sao lại làm phiền học sinh của tôi như thế?"

Sự phấn khích mà anh ta tưởng tượng không hề xuất hiện, mà ánh mắt mọi người nhìn anh ta rất kỳ lạ.

Mẹ Trương không nhịn được nói nhỏ nhắc nhở: "Thầy Triệ, không phải là..."

"Không sao đâu, các người không cần sợ. Dù cô ta là hiệu trưởng đi chăng nữa thì cũng không thể một tay che trời được."

Triệu Tra cắt ngang lời bà ta: "Người gây phiền phức là tôi, học sinh của tôi lại không làm gì sai cả."

"Thực ra vẫn còn có vài chỗ làm sai..."

Có phụ huynh ngượng ngùng mở lời, ngay lập tức bị Triệu Tra cắt ngang lần nữa: "Làm sai cái gì? Nạn nhân cũng phải chịu tội à?"

Những người này thật sự có vấn đề, rõ ràng con cái họ bị đầy ải nhưng đến lúc quan trọng lại muốn làm lành.

Triệu Tra với vẻ mặt nghiêm túc, nói với giọng điệu của trưởng bối với Thời Miên: "Hiệu trưởng cũ đã tốn bao nhiêu tâm huyết mới giữ được học viện này, sao cô lại làm phá như thế? Chuyện của học học, sau này cô đừng quản nữa..."

"Họ đều là người phạm lỗi và bị phạt." Mẹ Hồ không thể nghe tiếp được nữa.

"Tôi biết họ... đợi đã, cô nói gì cơ? Họ đều là người phạm lỗi và bị phạt??"

........................

Giả vờ làm người tốt giúp đỡ người khác nửa ngày, cuối cùng người ta lại là kẻ phạm lỗi nên bị phạt.

Hơn nữa, nhìn vào tình hình này, mọi người đều biết rõ bên trong, ngoại trừ anh ta ...