"Ưm~"
Một tiếng rêи ɾỉ quyến rũ bật ra khỏi khóe môi đỏ au của cô. Trình Sương vừa thẹn vừa xấu hổ, vành mắt bắt đầu đỏ ửng lên.
Người đàn ông ngậm lấy núʍ ѵú non mềm giống như đang ăn một viên kẹo trái cây ngọt ngào. Đầṳ ѵú phấn nộn bị hắn hút lấy, đầu lưỡi đảo quanh trêu chọc, thỉnh thoảng hắn lại dùng răng cửa cắn nhẹ một cái, cảm giác vừa đau vừa tê dại khiến Trình Sương mềm nhũn cả người.
Cô liều mạng cắn đôi môi đỏ mọng của mình, hai bàn tay cố gắng đẩy ngực hắn ra. Giang Thần Phong dường như bất mãn với sự chống đối của cô. Hắn vơ lấy chiếc cà vạt vắt trên thành ghế, vừa nhanh vừa chuẩn trói chặt hai cổ tay của cô lại ở phía sau lưng.
"Hức...buông ra!"
Trình Sương nhỏ giọng nức nở, tiếng khóc không dám thoát hẳn ra khiến âm thanh yếu ớt như tiếng mèo kêu, nghe vào trong tai người đàn ông càng trở nên gợϊ ȶìиᏂ gợϊ ɖụ© hơn bao giờ hết.
Hắn hài lòng khi không còn bàn tay của cô làm cho vướng víu nữa. Một bên mở miệng bú ʍúŧ đầṳ ѵú ngon miệng của cô, một bên dùng lòng bàn tay to rộng xoa bóp ngực lớn thành các loại hình dạng khác nhau.
Nhũ thịt non nớt mềm đến không thể tưởng tượng nổi, nằm trong tay hắn giống như đậu hũ non trắng bóc mê người.
Giang Thần Phong si mê ngửi hương sữa nhàn nhạt trên người cô, thứ mùi hương thuần khiết nhưng lại gợi lên lửa dục cháy rực trong lòng hắn.
Váy ngủ mềm mại bị vén lên, bàn tay xấu xa luồn vào trong làn váy đang rủ xuống, dọc theo đùi thon sờ đến bắp đùi non mịn bóng loáng kia.
"A~ Đừng...đừng sờ nơi đó...ưm~ ư..."
Ngón tay hắn vừa nóng vừa thô ráp, những vết chai cọ xát trên da thịt mẫn cảm của cô mang đến từng cơn tê dại tận xương.
Trình Sương nhịn không được vặn vẹo cơ thể, hành động đó càng khiến cho mông nhỏ ma sát nhiều hơn với côn ŧᏂịŧ của người đàn ông. Cô cảm giác được huyệt nhỏ của mình càng ngày càng ướt, sự tiếp xúc thân mật và thân phận cấm kỵ khiến cơ thể cô nhanh chóng động tình.
Bàn tay hắn chậm rãi sờ đến vị trí giữa hai chân cô. Đầu ngón tay ấm áp cách một lớp qυầи ɭóŧ ấn lên hoa huyệt ẩm ướt, trong nháy mắt đã khiến người phụ nữ giật mình chảy nước.
"Ưm~...aaa~..."
Trình Sương ngâm lên một tiếng phóng đãng, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra thấm ướt đầu ngón tay hắn. Hoa huyệt quen ăn bén mùi bắt đầu không ngừng mở ra khép vào, cơ thể dâʍ đãиɠ hoàn toàn không cần biết đối phương là ai, chỉ cần được côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào thì cho dù không phải chồng cô cũng chẳng sao.
Lý trí của cô ngăn cản cô sa vào kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ này, nhưng cơ thể thì chỉ muốn được thỏa mãn, hai loại thái cực trái ngược dày vò Trình Sương như muốn phát điên lên.
Cô mở to đôi mắt mê mang nhìn người đàn ông xa lạ trước mắt mình. Hắn đã theo bản năng cởi khóa quần âu, móc côn ŧᏂịŧ lớn ra, chuẩn bị cắm vào bên trong huyệt nhỏ ẩm ướt có thể mang đến cho hắn sự sung sướиɠ kia.
Một giây phút ấy, lý trí trong cô hoàn toàn tan vỡ, côn ŧᏂịŧ thô to phá vỡ giới hạn giữa hai con người, cứ thế xuyên thẳng qua hoa huyệt ấm áp vốn thuộc về một người đàn ông khác kia.
Trình Sương rên lên một tiếng vì đau đớn, miệng nhỏ dưới thân bị lấp đầy đến mức căng ra, cảm giác trọn vẹn giống như đây là lần đầu tiên cô bị ai đó xỏ xuyên qua.
Người phụ nữ cắn chặt môi, nước mắt lấp lánh tràn khỏi khóe mi.
Cô vừa trao thân cho một người đàn ông, mà người đó không phải chồng trên danh nghĩa của cô.