Đồng Thời Mang Thai Năm Nhãi Con Alpha

Chương 8

Bàn tay đang buông thõng bên người không tự giác mà đi sờ lên chiếc túi đựng thuốc ức chế liều mạnh, Đường Yến Cửu nhếch môi lên, chạy chậm rãi ở bên trong sự nóng nảy dần dần mạnh mẽ.

Đề nghị xin cho phép sử dụng thuốc ức chế liều mạnh cho tất cả Alpha trên khoang tàu đã được gửi đi vào khi nãy nhưng không biết vì sao phía đối diện vẫn luôn không cho ra được một sự hồi đáp đáng có.

Mùi hương hoa quế nồng đậm giống như là đã bị kìm nén ngàn vạn lần bùng nổ lan tỏa ra mùi thơm ngọt ngào đột ngột chui vào bên trong xoang mũi của Đường Yến Cửu khiến cậu phải dừng bước chân đang hướng về phía trước lại, ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa khoang tàu chưa được đóng kín ở phía không xa.

Chính là vị trí mà vị Thượng tướng kia lúc này ắt hẳn là đang ở đó.

Không vội vã tiến lên, Đường Yến Cửu hít vào sâu một hơi, lấy hai ống thuốc tiêm từ trong túi ra, đưa cho binh sĩ đi theo phía sau một ống: “Biết dùng thế nào phải không? Tác dụng của thứ này rất mạnh, có thể tiêm vào là được, không cần biết là ở vị trí nào.”

Cũng chính vì như vậy, ống thuốc tiêm này sẽ không lưu hành trên thị thường. Ban đầu, cậu đã tiêu tốn không ít công sức mới xoay sở được lấy mấy ống này một cách hợp pháp, còn vì chuyện này mà giữa chừng bị người quen nghi ngờ một trận, nếu không phải là cậu bảo đảm là sẽ không làm chuyện gì xấu xa, nói không chừng đối phương còn cho cậu một phần cơm nhà giam.

Trong lúc suy nghĩ lung tung, Beta đi ở phía trước đã kéo cánh cửa bằng kim loại gần như đã mất đi động lực ra. Lập tức, hương hoa nồng đậm xộc thẳng ra, xen lẫn mùi hương tuyết tùng mà Đường Yến Cửu không mấy xa lạ, từng đợt nối đuôi nhau giống như đang cố gắng kiềm chế nhưng hiển nhiên là không hề thành công… Xác thực suy đoán của cậu.

Mà hệ thống đo đạc và thanh lọc của chiến hạm lại chẳng hề có chút phản ứng nào với chuyện này.

Trong thuốc dẫn dụ, phần lớn dược liệu đều là thứ vô hại nhưng thường gặp, mà số ít còn lại cũng rõ ràng dễ thấy. Nhưng đám quân phản loạn kia thành công tìm được thứ thuốc thay thế có hiệu quả hơn mà lại còn có thể tránh đi thiết bị đo đạc.

Nhìn thoáng qua cánh cửa bằng kim loại mở rộng ra ngay trước mắt, Đường Yến Cửu hơi lùi về sau vài bước, mở ra máy truyền tin trên cổ tay của mình. Cậu vừa mới cử động cánh tay kích hoạt hệ thống thông khí tuần hoàn của tinh hạm, còn chưa kịp thực hiện thao tác tiếp theo thì đã nghe thấy một tiếng vang không nhỏ truyền ra từ trong bên trong căn phòng. Tiếp đó, pheromone vốn dĩ đang khuếch tán chậm rãi lại trở mình bùng nổ lên, nồng đến mức đầu óc của Đường Yến Cửu quay cuồng chỉ trong phút chốc.

Chạy.

Đầu óc trống rỗng chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ này, thậm chí là Đường Yến Cửu còn không kịp suy ngẫm là đã xảy ra chuyện gì. Dưới sự nhắc nhở của bản năng, cậu xoay người chạy đi nhanh chóng. Nhưng trong điều kiện tương đương nhau, sức bật của cơ thể thiên về tính dẻo dai như là Omega rốt cuộc không thể so sánh được với Alpha. Đặc biệt lại là một Alpha bất ngờ động dục rồi sa vào cuồng loạn.

Căn bản là chưa thể chạy được bao xa thì Đường Yến Cửu đã Alpha đuổi kịp đến áp cậu vào tường từ phía sau. Đầu gối theo bản năng cong lại muốn chống đỡ cho cơ thể liền đập mạnh xuống sàn nhà bằng kim loại khiến từng sợi tế bào trên người đều rêи ɾỉ kêu lên đau đớn kịch liệt, bất chợt khiến cho đầu óc choáng váng đang chịu ảnh hưởng bởi nồng độ pheromone nồng đậm của cậu được tỉnh táo trở lại. Nhưng cơ thể lại không chịu khống chế mà cứ mềm nhũn ra, làm cậu hoàn toàn không có cách nào có thể thành công trốn thoát khỏi cơ thể cao lớn của Alpha.

Có lẽ là cậu nên tự tiêm trước cho mình một liều thuốc ức chế không mang theo tác dụng bình tĩnh.