Nhà Thiết Kế Game Ở Dị Giới

Chương 20: Lần sau nằm sấp, chín nhanh hơn đấy

"Mê cung lật ngược à? Gặp mặt cười là chết, mặt khóc hút người và làm mê cung lật ngược? Thế này thì qua sao được aaaaa!"

Lục ca rêи ɾỉ.

[Không phải nói chiến thắng trong tầm tay à?]

[Ở Địa ngục thiết trụ vừa rồi cậu còn bảo không khó mấy cơ mà?]

[Haha, Địa Ngục Mê Cung, hay gọi là "Mê cung tra tấn streamer"]

Lục ca: "..."

Thôi im đi, càng nói càng tủi thân!

Đến 6h sáng, một lần nữa bị mặt khóc hút đi, mê cung hoàn toàn lật ngược, nhìn lối đi hoàn toàn xa lạ trước mặt, Lục ca hoàn toàn tuyệt vọng.

Trời ơi! Sao tôi lại chọn chế độ ác mộng chứ!

Lục ca cười gượng nói: "Mọi người tôi ngủ trước nhé. Tạm biệt, đêm mai ta tiếp tục!"

[Haha cái này gọi là tắt stream xấu hổ à?]

[Lục đệ đệ tạm biệt, dự đoán ngày mai cậu vẫn không qua được đâu]

Lục ca vừa tắt stream vừa nói: "Cái đám này, học được cái gì ngoài cách chê bai của Hắc Vô Thường không hả? Ngày mai anh nhất định sẽ qua cho các cậu xem!"

......

Chiều ngày hôm sau, Lục ca thức dậy mở stream thì sững sờ -

Anh tăng đến 100 nghìn follow à?

Hôm qua tập trung vào mê cung, hoàn toàn không để ý số follow. Tăng 100 nghìn qua đêm, tốc độ này cũng quá kinh khủng, nhiều hơn cả 3 tháng qua...

Lục ca phấn khích liên lạc Tạ Vân Phàm: "Ông chủ à, game của anh stream hiệu quả quá, khán giả rất thích xem! Chỉ hơi khó thôi, chế độ ác mộng rất thử thách kỹ năng!"

Tạ Vân Phàm hỏi: "Đêm qua anh đánh tới tầng mấy rồi?"

Lục ca: "Căng gan liên tục 8 tiếng, tới tầng 4! Sắp qua rồi nè heh."

Tạ Vân Phàm gửi icon cười qua: "Cố lên nhé "

Qua à? Anh nghĩ quá đơn giản rồi, chế độ ác mộng không thể qua trong vòng 2 ngày được.

Còn nhiều "bất ngờ" khác trong mê cung chờ anh đấy.

8h tối, Lục ca ngồi lại trước máy tính, bật webcam, mở điện thoại, hắng giọng nói: "Mọi người, tôi quay lại rồi! Hôm nay chúng ta tiếp tục chơi Địa Ngục Mê Cung."

"Hôm qua căng não tới tầng 4, Địa ngục ma kính. Cứ mơ thấy những khuôn mặt cười khóc, tôi hiểu ý nghĩa của chế độ ác mộng rồi, tức là bắt người chơi ác mộng đúng không?"

Tạ Vân Phàm cũng đang xem stream.

Địa ngục ma kính, cách đi đúng thực ra là tìm những gương mặt khóc.

Mỗi lần gương mặt khóc lật ngược mê cung, sẽ mở khóa một vùng sương mù, liên tục lật ngược để mở khóa hoàn toàn lối đi mê cung, mới có thể tìm ra đường đúng.

Lục ca ngủ một giấc, rõ ràng cũng đã hiểu ra, hôm nay đi Địa ngục ma kính thận trọng hơn nhiều, vừa kiên nhẫn vẽ bản đồ vừa đi, chỉ mất 1 tiếng để tìm ra lối thoát.

Lục ca hớn hở nói: "Được rồi, tiếp tục tầng kế!"

Tầng 5: Địa ngục hấp.

Lục ca bước vào Địa ngục hấp, góc phải trên của nhân vật xuất hiện "Giá trị nhiệt độ", ở giữa màn hình là thanh "đếm ngược" từ 30 phút với nền đen chữ đỏ. Ngay lúc anh bước vào mê cung, đồng hồ bắt đầu đếm ngược.

Lục ca sững sờ: "Có giới hạn thời gian à? 30 phút đếm ngược?!"

29:59:40

Các con số trên đồng hồ không ngừng nhảy múa.

Lục ca không kịp suy nghĩ, vội vàng lao vào: "Chết, thật sự có giới hạn thời gian!"

Khi anh chạy trong địa ngục, giá trị nhiệt độ bên cạnh nhân vật liên tục tăng lên.

Trong mê cung Địa ngục hấp vương vãi khắp nơi những xác người bị hấp chín, không khí đầy hơi nước trắng, ảnh hưởng rất nhiều tới tầm nhìn của người chơi, hơi không chú ý là đi nhầm đường, giống như đang đi trong sương mù dày đặc.

Mê cung vốn đã rất khó rồi.

Đi mê cung trong sương mù thì càng khó hơn!

Giới hạn 30 phút qua màn, trừ khi chọn đúng hướng ngay từ đầu, không đi lại là được.

Lục ca không biết lối đi đúng của tầng này, bị ảnh hưởng bởi hơi nước trắng mịt mù, vài lần đi nhầm vào đường cụt. Giá trị nhiệt độ càng cao, tốc độ di chuyển càng chậm. Khi đạt 100 điểm, nhân vật sẽ ngất xỉu hoàn toàn, ngã gục trong cái l*иg hấp khổng lồ.

"Cậu bị hấp chín rồi."

"Lần sau nằm sấp, chín nhanh hơn đấy."

Lục ca không nhịn được thốt lên câu bình luận: "Anh tưởng đang hấp bánh bao chắc?!"

[Haha Lục ca hấp chín]

[Ngon không nhỉ?]

[Chấm chút xì dầu chắc ngon đấy]

[Phòng stream dần biếи ŧɦái rồi...]

Lục ca liếc nhìn khung bình luận, bật cười, quay lại cổng vào Địa ngục hấp.

Lần thử thứ 2, đi nhầm, bị hấp...

Lần thứ 3, đi nhầm, bị hấp...

Anh không nhớ đã bị hấp bao nhiêu lần rồi.

Cuối cùng, sau khi dò hết phần lớn đường cụt, tiến sâu vào mê cung. Khi đã nhìn thấy lối ra, thời gian hết, thất bại.

Lục ca: "Đệt con mẹ nó!"

Streamer chửi thề, phòng có bị khóa không nhỉ?

So với các màn trước khiến tim đập loạn nhịp, màn này phải đi lại trong sương mù tìm đường, cộng thêm giới hạn nhiệt độ và thời gian, rất thử thách sự tỉ mỉ và kiên nhẫn của người chơi.

2 tiếng sau, anh cuối cùng tìm được lối ra khi đồng hồ chỉ còn 30 giây.

Lúc này đã 11h đêm.

Lục ca vỗ mạnh xuống bàn: "Tôi đã qua, mọi người ơi! Thường thì màn giới hạn thời gian là màn cuối cùng, phải không? Sắp xong rồi chứ?"

Lời vừa dứt, màn hình lại hiện cảnh tổng quan.

Tầng 6: Địa ngục đồng trụ.

Lời nói của Lục ca nghẹn ngang cổ họng: "Còn tầng 6 á?"

[Haha streamer tuyệt vọng]

[Sao cái mê cung cứ đi hoài không hết vậy, có bao nhiêu tầng đây?]

Tạ Vân Phàm đang xem stream suy nghĩ: "Dưới tầng 6... còn 12 tầng nữa."

Cậu nhận ra game này thực sự rất phù hợp stream, khung bình luận sôi nổi, ai cũng mong chờ xem streamer sẽ chết thế nào ở màn sau.

Địa Ngục Mê Cung, hay còn gọi là "Mê cung tra tấn streamer".

Phòng của Lục ca đã trở thành nguồn vui của nhiều người xem.