[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Kiều Mềm Ngọt Ngào Cưng Chiều Hàng Ngày

Chương 4: Mở Đầu (4)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Em nói thật với chị, có phải đối phương là thanh niên trí thức hay không...”

“Không có!” Giản Lộ lập tức phủi sạch quan hệ, cô không nói giỡn, nam chủ gốc trong truyện là nữ chủ!

Cô điên mới đi xen vào bọn họ.

Cô hỏi thăm bà mối là chuẩn bị bớt thời giờ đi tìm cho chính mình một đối tượng, chính mình tìm đối tượng tốt cũng hơn bị ba Giản tính kế!

“Niệm Đệ, Lai Đệ, các con ở trong phòng làm gì? Một đám chỉ biết lười nhác!” Tiếng của mẹ Giản Trương Thúy Hà từ trong khe cửa gỗ tiến vào, chặn ngang hai người nói chuyện.

“Tới tới!”

Giản Lộ nhíu mày lại, cảm thấy tên này thật chói tai, đây là tên mê tín phong kiến gì, nhưng cô còn chưa kịp nói cái gì đã bị chị ba kéo ra ngoài, đi về phòng bếp bận việc.

Xuyên qua đây ba ngày, Giản Lộ đã thuần thục nắm giữ kỹ năng sinh hoạt ở nông thôn, trong bếp lò đôi to rộng châm củi lửa, cô cầm gậy gỗ chọc lên trên, dùng quạt hương bồ mùa hè quạt gió, lửa dần cháy lên, đốt chảo sắt trên bếp, lờ mờ có mùi khoai lang đỏ chưng mềm bay ra.

Cơm chiều đơn giản như thường lui tới, một người nửa cái bánh bao, nửa khoai lang luộc, một chén nước cải trắng, còn có một tháng mới ăn tết, thịt khô trong nhà đến ngày 30 đó mới có thể động, các cô vẫn phải nhịn.

“Mượn vải đã trở lại, qua mấy ngày mẹ sẽ đưa Lai Đệ đi huyện thành may vải.” Trương Thúy Hà mồm to cắn bánh bao, mắt xếch lại nhìn về phía con gái nhỏ bộ dáng đẹp nhất: “Niệm Đệ có đi hay không?”

Tâm tình của Trương Thúy Hà phức tạp nhất với con gái nhỏ, bộ dáng Giản Lộ đẹp nháta, lại là đầu sỏ gây tội bà không thể sinh dục, nếu là năm đó lão tứ là con trai thì tốt rồi, có thể đỉnh môn lập hộ, khiến bà ở trước mặt chồng mình và mẹ chồng ngẩng đầu làm người, như vậy con trai anh tuấn khẳng định cũng dễ tìm vợ...

Đáng tiếc, cố tình là con gái!

Giản Lộ nhịn xuống xúc động trợn trắng mắt, chỉ cảm thấy lỗ tai gặp tội lớn, nhưng nói đạo lý với bọn họ cũng vô dụng, chỉ có thể hù dọa: “Mẹ, hiện tại không như xưa, mẹ há mồm Lai Đệ ngậm miệng Niệm Đệ, không phải tuyên dương mê tín phong kiến sao? Cẩn thận bị tiểu binh Hồng nghe được, báo lên trên...”

Nói còn chưa dứt lời, nhưng cũng đủ làm Trương Thúy Hà sợ hãi, bà là nghe nói chỗ lợi hại bên trong, chỉ ngập ngừng một câu: “Chính là tên mà thôi, sao còn muốn báo mẹ?”

Tay Giản Hoa Lâm cầm chiếc đũa cứng đờ, không nghĩ tới ngày thường con gái nhỏ buồn không thích nói chuyện còn có thể nói ra lời này, ông trầm giọng mở miệng dạy dỗ vợ: “Bà cũng là, không có tư tưởng giác ngộ, khi nào rồi, còn không thay đổi miệng?”

“Đã biết.” Giản Hoa Lâm chủ nhà này đã nói, Trương Thúy Hà cũng không dám nói gì nữa, chỉ một câu Hân Hân và Lộ Lộ.

Giản Hoa Lâm không cao, người lại rất tinh thần, có lẽ là thành phần tam đại bần nông tốt đẹp khiến sống lưng ông vô cùng thẳng, đáng tiếc rốt cuộc không có con trai, ngày thường bị nhóm xã viên khua môi múa mép sau lưng cũng chỉ có thể chịu đựng.