Thật là một người mỹ mạo, cả nhà đều mạo mỹ!
Nhìn đại thúc còn vẻ mặt đắc ý mà chờ đợi hắn trả lời, Giang Miểu chỉ có thể xấu hổ mà cười cười: “Đúng đúng đúng, ngài nói đều đúng!”
Nhìn theo vị đại thúc sau khi nói xong bát quái mang vẻ mặt thỏa mãn rời đi, Giang Miểu hoả tốc thu dọn quầy hàng. Vừa mới nghe mọi người trò chuyện nhiều như vậy, trong đầu hắn kỳ thật chỉ lấy ra được một tin tức quan trọng, đó chính là thành bắc chùa Phổ Linh, cách chỗ hắn đang ở thật sự rất xa!
Nguyên bản chỉ nghĩ phải làm bánh bao đem bán, hiện tại còn phải ngẫm lại làm như thế nào có thể đem quầy hàng vận chuyện qua đó. Gánh hàng đi bộ là không có khả năng, đánh chết hắn cũng không thể làm được, mỗi sáng hắn gánh từ chỗ ở đến trên đường cái đã rất vất vả, nếu mà còn gánh đến thành bắc thì hắn sẽ chết chắc!
Sau khi đem mọi thứ về phòng, Giang Miểu liền ngồi ở cửa tự hỏi vấn đề này. Lão Mạc lúc này cũng từ cách vách đi ra.
“Giang tiểu ca, bán xong hết rồi sao?”
“Vâng, cháu mới vừa thu quán trở về, ngài đã ăn sáng chưa? Hôm nay không đi làm công sao?” Đổ dạ hương là công việc vất vả, phải lôi kéo xe chứa những thùng gỗ lớn đi từng nhà thu, thu xong rồi còn phải kéo đến ngoài thành đi đổ. Lúc Giang Miểu vừa tới, lúc đi WC đều cảm thấy không được tự nhiên, trong sân không có nhà xí, chỉ có một cái lều trúc, ở phía dưới đặt một cái thùng lớn, sau này lâu rồi hắn cũng từ từ quen dần.
“Hôm nay đến phiên ta nghỉ ngơi.” Lão Mạc cười cười, có thể có một công việc có thể đảm bảo dù hạn hán hay lụt đều có thu hoạch như vậy, hắn vẫn rất là vui vẻ.
“Vậy cũng tốt, hôm nay ngài có thể nghỉ ngơi một chút.” Giang Miểu nói xong, lại có chút mặt ủ mày ê.
“Giang tiểu ca có chuyện gì phiền lòng hả?”
Giang Miểu gật gật đầu: “Đúng vậy, cháy nghĩ ngày mai sẽ đi chùa Phổ Linh bên kia bày quán, nhưng đường xá có chút xa xôi, hiện tại đang phát sầu làm như thế nào mang quầy hàng đến đó.” Hơn nữa dù có mang được đến nơi, mỗi ngày qua lại cũng là một vấn đề, tính đến thời gian đi lại, căn bản một ngày hắn cũng bày sạp không được bao lâu, đừng đến lúc đó không những không kiếm được tiền ngược lại còn lỗ vốn.
“Chuyển quầy hàng cũng không khó, ta có một huynh đệ chuyên chạy chân, lão có một chiếc xe lừa, cháu kêu xe nói lão đưa cháu đi, cửa thành vừa mở liền đi, khi trời sáng là có thể tới đó.” Lão Mạc dù sao cũng ở đây lâu rồi, cũng là có chút người quen.
“Nhưng mà mỗi ngày qua lại quá mất thời gian, như vậy cũng không kiếm được bao nhiêu.” Giang Miểu có chút động tâm, nhưng vấn đề khác vẫn như cũ tồn tại.
Lão Mạc nói: “Này thì có cái gì, Hội Phật mở ba ngày, phụ cận chùa Phổ Linh có rất nhiều nông hộ, cháu trả họ chút tiền, ở nhà người khác mấy đêm, chờ Hội Phật kết thúc lại trở về không phải là được rồi sao?”
“Mạc đại bá, vẫn là ngài lão có ý tưởng, được, cứ làm như vậy đi! Đúng rồi, vị huynh đệ kia của ngài ở nơi nào, ta muốn đặt xe lừa trước, đỡ phải đến lúc đó người ta không rảnh.” Giang Miểu thật cao hứng, hắn cũng chưa nghĩ đến còn có biện pháp này, bởi vì hiện đại muốn tìm chỗ ở nghĩ đến đầu tiên chính là khách sạn, nhưng giao thông ở cổ đại không tiện lợi, khi không có phương tiện thì tìm nơi ngủ trọ ở nhà tánh bá cũng là việc bình thường.
“Nhà lão cách nơi này không xa, ta mang cháu qua đi nhìn một cái, nếu lão không ở nhà, thì nói cho lão bà của lão cũng được.” Lão Mạc còn rất nhiệt tình.