“Ưm……”
Giang Miểu ôm đầu, cảm giác trong người cực kỳ khó chịu. Cũng không biết làm sao mà sau khi ngủ dậy đầu của hắn lại đau như vậy, thân thể cũng bủn rủn vô lực, cả người giống như sau khi bị bệnh nặng mới khỏi.
Hắn nỗ lực mở to mắt, chỉ nhìn thấy xà nhà đen nhánh trên đỉnh đầu, còn có cái gì đó lấp lóe mới chạy qua.
Giang Miểu lập tức khẩn trương, cái thứ kia có cái đuôi nhỏ đen như sợi dây thừng, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, thật không nghĩ đến trong phòng này còn có chuột!
Con chuột kia giống như đang cười nhạo kiến thức hạn hẹp của hắn, nó phát ra tiếng kêu “Chít chít”, rồi chạy dọc theo xà nhà chui đi ra ngoài từ một mảnh ngói vỡ, lặng yên không một tiếng động biến mất.
Giang Miểu thở dài nhẹ nhõm một hơi, ý thức cũng rõ ràng rất nhiều. Hắn nghĩ, còn may là con chuột kia không nhảy xuống dưới nếu không dù cho hắn có phải kéo cái thân bệnh này cũng phải chạy ra ngoài cửa.
Nhưng mà, rốt cuộc đây là chỗ nào? Hắn chỉ nhớ rõ chính mình đang ở nhà ngủ. Đột nhiên, trong đầu Giang Miểu hiện lên một ít thanh âm và hình ảnh vụn vặt, trong mũi như ngửi được một mùi cháy khét…… Hắn nghĩ ra rồi!
Ngày hôm qua hắn cùng với mấy người anh em cùng nhau uống rượu, bởi vì phiền não về vấn đề tiền thuê mặt tiền cửa hàng, hắn không cẩn thận uống nhiều quá, nghiêng ngả lảo đảo mà trở về nhà. Khi hắn nằm ở trên giường ngủ, mơ mơ màng màng giống như nghe thấy bên ngoài có người kêu “Cháy” hay là gì đó, tiểu khu của bọn họ rồng rắn hỗn tạp, cả ngày đều có người gây chuyện, lúc đó đầu óc Giang Miểu đã không rõ ràng lắm nên trở mình lại tiếp tục ngủ. Một lát sau, hắn ngửi được mùi khó ngửi làm cho hô hấp khó khăn, lúc này hắn mới sờ soạng xuống giường muốn mở cửa thông khí, nhưng lúc này đã không còn kịp nữa rồi.
Lửa ở gian phòng bên cạnh quá lớn, bình gas nổ mạnh, chỉ nghe thấy tiếng gầm rú chói tai, sau đó hắn liền mất đi ý thức……
Xem ra là xuyên qua rồi. Nhìn đồ vật bày biện trong phòng, hẳn là đã xuyên qua cổ đại. Thật đúng là không nghĩ đến, hắn đã sống hơn hai mươi năm cuộc sống bình thường nay lại dùng phương thức như vậy kết thúc. Nhưng mà ông trời đối với hắn cũng không tệ! Giang Miểu tìm niềm vui trong đau khổ mà nghĩ.
Cái từ xuyên qua này ở hiện tại đã không còn xa lạ nữa, người xuyên việt trong truyện mạng với web drama thì chỗ nào cũng có, hơn nữa một người so một người lợi hại. Cơ mà, một là hắn không phải là chuyên gia vật lý để có thể nhờ làm pha lê xà phòng kiếm tiền, hai không phải chuyên gia khoa văn để có thể nhờ khoa cử một bước tới trời. Hắn chỉ là một người dân vô cùng bình thường, xuyên tới cổ đại thì có thể làm cái gì đây? Chẳng lẽ muốn hắn đi làm ruộng à? Nhưng quang trọng là, hắn còn phải có ruộng mới được.