Sinh Viên Và Kiếp Cave

Chương 7

M: Nhi, bia hay rượu em

N: em ko biết, nước ngọt được ko anh

M: vào đây mà nước ngọt thì thôi về cho rồi

N: thôi tùy anh

M: cho chai chivas + 1 dĩa trái cây + 1 dĩa bò khô

Em PG đem ra, 2 đứa ngồi rót uống…

M: sao! cảm giác thế nào

N: hơi tức ngực anh…

M: ko chịu nổi thì về…

N: Ko sao đâu anh, Nhi thích mà

M: ukmh! khi nào chán thì nói anh chở về…

Mấy em PG cứ tới rót, mình nói thôi đi đi, để 2 đứa tự xử…ngồi đó uống và nghe nhạc, bắt đầu 12h là vào hơi đông rồi,hôm nay thứ 7 mà…mấy chú choi choi thì ra nhảy như khỉ, còn mấy chú lớn hơn thì cứ 1 chú kẹp 1 em PG…

N: anh ơi, mấy chị kia là tiếp viên ở đây hả

M: ukmh! sao em

N: Nhi thấy họ sao sao ýh

M: thôi đừng nhìn làm gì, mỗi người mỗi việc, thôi uống đi…

N: dạ…

M: mà uống nổi nữa ko đó

N: lo gì hén, Nhi đi với người yêu Nhi mà…

M: chứ ko sợ người yêu đợi Nhi say, rồi thịt Nhi hả

N: sợ thì đã ko đi với anh rồi…

2 đứa mà ngồi hết chai chivas, cũng khϊếp thật, pé nó cũng ngà ngà say rồi, tới công đoạn chở về…mà nghiệt cái nó mặc váy, sao đây, nó đang phê phê kiểu vậy, cắm đầu xuống đất chắc ăn cám quá…thôi liều, chở em nó về vậy, trên đường đi, tuy hơi cực xí, nhưng cũng đã về tới phòng trọ, ziều em nó vào phòng, lấy khăn lau mặt sạch sẽ, xong rồi đang định đứng dậy về, thì pé Nhi nó đưa 2 tay ôm choàng cổ mình xuống…

N: hôm nay anh ở lại đây với Nhi, ko đi đâu hết

M: thì anh ở lại mà…

N: anh nằm xuống đi, Nhi muốn ôm anh ngủ

M: để anh đóng cửa đã

Đóng cửa rồi vào nằm cạnh pé Nhi, pé Nhi xoay qua ôm mình, rồi nằm trên cánh tay của mình, mình cũng ôm lấy pé Nhi…con tim đã thôi thúc, mình biết, đây là người mà mình yêu…

Nhi hôn mình, mình đưa tay choàng qua người pé Nhi, bấm 1 cái, quái, sao cái loại này bấm sau ko có, sao mà mở đây, choàng tay cởϊ áσ Nhi ra, Nhi cởϊ áσ mình ra, lọ mọ ko biết sao để mở cái áo giáp…

N: anh ngốc zữ, ko biết hả

M: a ko biết…

N: đố anh đó ráng mở đi…

M: ukmh để xem…

Nói thật có chút rượu, 2 đứa nói chuyện tỉnh như ruồi…

M: thôi anh thua rồi đó, ko biết

N: ở phía trước nè…

M: (WTF sao cái này lại nằm đằng trước)

N: anh ngốc thật…

THế là Nhi tự mở ra…mình lòn tay xuống dưới, hôm nay Nhi mặc váy mà, vén váy Nhi lên…rồi…đưa tay…

Xin lỗi mấy thím, để em nghĩ diễn tả sao đã, viết ra mod del topic là xong…:

nói chung là trên dưới đều rắn chắc và khỏe mạnh, điện nước đầy đủ…rồi vậy vậy đó, ko kể chi tiết…mấy bác cứ tưởng tượng thoải mái vậy, kể rõ quá lại bị del topic thì khổ…

Đêm hôm đó ngủ 1 giấc thật là ngon, 2 đứa ôm lấy nhau ngủ…sáng dậy đi làm…hôm sau thì pé trang vào lại sg…đi làm về, thấy 2 đứa khóc thút thít…

M: sao vậy 2 đứa, có chuyện gì, 2 chị em cãi nhau àh

M: Pé T! anh hỏi sao ko nói

M: Nhi! sao vậy hả

Vẫn im lặng, ko nói gì…mình kéo pé Nhi ra khỏi phòng…

M: có chuyện gì vậy, sao lại khóc, 2 chị em cãi nhau hả, sao mỗi đứa mỗi góc ngồi vậy…

N: Ba em…

M: ba em sao…

N: Ba em bỏ mum em đi theo người khác rồi, 2 người chuẩn bị ly dị, chị 2 về vì mẹ gọi vào cho chị biết, em ko biết gì cả, 2 vào rồi 2 kể lại cho em biết…

M: chuyện người lớn…em ko nên nghĩ nhiều, phải bình tĩnh tìm cách giải quyết chứ…

N: Chị 2 về rồi mà có làm được gì đâu, bây giờ thì mẹ em về nhà ngoại ở rồi, còn pa em zẫn cô kia về…

M: …im lặng…và chỉ biết nhìn NHi khóc

Phải làm sao đây, thật sự là ko biết sao nữa, mình phải làm sao trong hoàn cảnh này…kéo pé Nhi vào lại trong phòng, rồi ngồi 1 cục đó (Tính em nữa là tổng cộng có 3 cục, mỗi cục 1 góc)…thật sự em rất rối, chỉ biết ngồi nhìn 2 chị em, rút điện thoại ra, nhắn tin cho thằng H biết chuyện và bảo nó về, nó đang tụ tập với đám bạn ĐH nó…nghe tin thằng H chạy về ngay, nhìn 3 cục ngồi đó, nó vô ngồi nữa, tính ra đúng là 4 cục, và như cũ, mỗi cục 1 góc…kéo thằng H ra ngoài…

M: giờ sao đây m, nãy giờ t ngồi đó mà cũng ko biết sao nữa…

H: chứ mày ko thấy t cũng ngồi đó hả…

M: t kêu mày về là để giải quyết với t, chứ có bảo mày về ngồi cho xôm tụ đâu

H: mịa mài! Mọi ngày thông minh lắm mà, ứng xử nhanh, sao giờ lại vậy…

M: móa! thôi tìm cách giải quyết với t đi…

2 thằng bàn bạc, ok, đi vào phòng…

M: thôi 2 đứa đứng dậy, khóc cũng ko thể giải quyết được vấn đề gì đâu…

H: 2 đứa rửa mặt đi, anh đi mua gì về rồi ăn…

Mình kéo tay pé Nhi bắt nó đứng dậy, còn thằng Hoàng thì đỡ em Trang…2 đứa nó vẫn im lặng, ko nói gì…

M: thôi mày để đó cho tao, đi mua gì về 4 đứa ăn đi, mà thôi! xách về đây 2 thùng ken + mồi…nhanh mày

H: ukmh! mọi chuyện ở đây mày lo đi…

M ngồi đó với 2 đứa và bắt đầu bài giảng đạo:

M: 2 đứa nghĩ thử xem, mình ngồi đây khóc thì được gì ko, khóc có giải quyết được vấn đề gì ko, chuyện đó là chuyện người lớn…blah blah blah blah blah…

lần này thì pé trang nó chịu nói rồi, mình nói chủ yếu là để nó nói hết cái uất ức trong lòng nó thôi

T: anh ko biết đâu, chỉ vì mẹ ko có con trai, chỉ có 2 tụi em mà mới như thế…

M: ukmh! nhưng giờ em khóc thì được gì ko, blah blah blah blah blah…, anh nói thật, 2 đứa làm anh thất vọng quá, cuộc sống có biết bao nhiêu chông gai, mỗi lần vấp ngã phải biết đứng dậy chứ, ngã đó rồi nằm đó luôn…xem thử mình có phải là…blah blah blah

blah blah…

T: em biết rồi, nhưng em buồn lắm…

M: anh hiểu, anh nghe pé Nhi kể và anh cũng buồn lắm, 2 đứa dậy rửa mặt đi, rồi anh sẽ tìm cách cho 2 đứa hết buồn…pé Nhi, dẫn 2 vào rử mặt đi em…

N: dạ

Rồi nó kéo pé trang vào nhà tắm rửa mặt…xong rồi 2 đứa ra ngồi 1 cục tiếp…haizzzz, sao thế này, phải làm sao đây, mình lại ngồi đó nhìn 2 đứa nó…thằng H cũng vừa về…vác 2 thùng ken vào, và mấy bịch mồi + cháo…

M: thôi 2 đứa qua đây, ăn gì đi, có sức mà khóc nữa…

Mỗi đứa 1 pé kéo ra ngồi,…

múc cháo cho nó ăn, 2 đứa nó vẫn ngồi nhìn, ko ăn…mợ nó chứ phải làm sao bây giờ…

M: Thôi ăn đi nào 2 đứa

T: em ko ăn nổi đâu anh!

M: Vậy chắc uống được chứ? Hoàng rót bia mày, t cũng đang buồn đây, hôm nay nhậu, say quá thì mai nghỉ, khỏi làm cm gì hết…Thôi, vậy 2 đứa cứ khóc đi nha, tụi anh ngồi đây nhìn 2 đứa khóc, khóc cho đã đi, khi nào đã rồi thì nói anh…

2 thằng vừa rót vừa uống, vừa rít thuốc, rít ngay trong phòng luộn, giờ mặc kệ rồi, ko ý tứ gì nữa, uống được mỗi thằng 5 lon

T: Cho em uống với 2 anh

N: Nhi cũng muốn uống nữa…

M: ko có uống gì hết…

H: Muốn uống thì phải ăn…ăn hết 2 tô cháo kia đi rồi uống…

T: Em vừa ăn vừa uống…

M: thấy sao mày, hợp lý ko

H: ukmh vậy cũng được

1, 2, 3 zô, zô zô zô zô, đóng cửa la ầm ầm, mở nhạc đùng đùng…20p sau hàng xóm qua, pé pé lại con ơi, để cô xem TV…dạ…

Nhạc nhỏ volume xuống, mỗi lần zô là nhẹ nhàng thôi…đêm đó nhậu say bí tỉ…tới sáng…

M: ê H! alo sếp mày, hôm nay anh em mình nghỉ, t mệt quá…

H: ukmh! để tao…

nó ra alo, dạ sếp ơi, hôm nay tụi em ra cafe viết concept, mai em nộp lại cho anh…dạ dạ dạ dạ…

M: sao rồi mày!

H: ok rồi…

2 em nó thì xĩn đâu từ lâu lắc rồi, mà còn ráng ngồi đó gục, bảo 2 nó vô nệm nằm, mình với thằng H zọn zẹp chiến trường…xong, đi về phòng, 2 thằng nằm ngủ tới chiều…trang thủ dậy viết để mai nộp cho sếp, viết xong, tới 7 giờ tối rủ 2 đứa đi ăn…

Mọi chuyện cứ vậy, rồi thời gian cứ thế trôi qua, 2 đứa nó zần zần quên nỗi đau kia đi, chuyện mình với pé Nhi thì tiến triễn rất tốt, pé trang nó cũng biết chuyện rồi, ủng hộ 2 đứa lắm, cứ đùa là bắt mình phải gọi nó bằng chị mới chịu…còn thằng H với Pe trang thì chẳng ra sao cả…rồi một hôm, thằng H mặt mày cau có…

H: Trang nó quay lại với người yêu cũ rồi…

M: sao vậy, nó cũng biết mày thương nó mà

H: ukmh, nó biết, nhưng nó nói t lâu lắm rồi, nó ko có cảm xúc gì với t cả

M: ukmh! ko có cảm xúc gì thì thôi chịu, khó lắm…

H: tao biết chứ, nhưng vẫn quan tâm em nó thường xuyên…thôi thì hôm nay cũng đã rõ ràng rồi…

M: có buồn ko ku

H: Buồn gì mày, cái gì ko phải của mình thì mãi ko phải là của mình…

M: ukmh! CÒn cái gì của tao thì mãi sẽ là của tao…bạn pé Nhi nhiều lắm, để t nói pé nó giới thiệu 1 em…

H: thôi mày, yêu đương cm gì nữa, t muốn thế này 1 thời gian nữa…

M: ukmh! thôi tùy đồng chí, đồng chí có chí hướng thì đồng chí cứ thực hiện…

H: đùa mày chứ, t cũng thủ sẵn 1 pé rồi

M: móa! kinh chưa! ai vậy…

H: con bạn đại học t…

M: con nào

H: mày biết đếu đâu mà nói, àh có gặp rồi đó, nhưng chắc ko nhớ đâu, khi nào có dịp t giới thiệu, mà cũng chưa ra sao cả, t chưa tỏ tình…

M: ukmh! cần thì nói anh em giúp…

Sau này dần dần thằng Hoàng (được 1 bro nhắc thì em sửa lại, em ghi tên ba nó vào – ở em thì hay có trò đùa là gọi tên thằng ku kèm với tên ông già nó, hoặc là kêu tên ông già nó thôi, ông già nó tên Hải – con xin lỗi chú) ít xuất hiện hơn ở cuộc đi chơi với 2 chị em nhà pé Nhi, thay vào đó là thằng người yêu cũ của pé T, lần đầu gặp thì ghét thằng này bỏ mẹ, tướng kênh kênh như thằng bệnh, ko biết con pé trang nó yêu ở chổ nào nữa…mà thôi, cứ đối xử tốt, lỡ mà có anh em cột chèo thì sau này con nương tựa nhau mà sống…

Thời gian cứ thế trôi qua…mọi việc vẫn bình yên, chỉ có 2 điểm đặc biệt:

1. Pé trang đi với thằng này hoài, có khi đi qua đêm…

2. Mình với pé Nhi thì tần suất thứ 7 ra KS ngủ nó đều đặn hơn, vì pé trang nó cũng đi suốt mà, nó đi là mình với pé Nhi phóng ngay ra ks thôi, nó có cái tật đi không về là nói trước pé Nhi để khỏi đợi…

Nói chung là thích đổi không khí thôi, còn thằng H thì với con bồ no cũng thế, thứ 7 là chui tọt ra KS, haizzzzzz, đổi không khí là vậy đó…

Cứ thế bình lặn trôi qua, trôi qua, ko có gì đáng kể lại cả, và ngày mai mình sẽ kể tiếp cái đoạn đáng để kể, nó sắp diễn ra rồi…chào thân ái quyết thắng, đi ngủ…

Một số bác cứ thắc mắc vì sao em kể chuyện mà cả thế giới như chỉ có 4 đứa, em xin được nhắc lại:

1. Em đã nói ở khúc trên kia, câu chuyện em chỉ xoay quanh 4 nhân vật kia là nhiều

2. Nếu kể thêm hàng xóm, bạn bè, rồi học hành, thì các bác có cảm thấy nhạt ko, kể lại mà hơi dài thế này 1 số bác đã kêu nhạt rồi

3. Cũng chẳng có gì phải đáng kể về chuyện học hành + trong xóm + bạn bè nó cả, thì cũng có người kua, em biết vậy thôi, chứ em đâu có biết rõ…

4. Mà những chuyện đó biết sơ sơ thì kể làm ccm gì, ví dụ: thằng hàm xóm qua chọc em nó, em nó kể lại, ờh, biết là thằng đó chọc thôi, chứ sao em biết chọc thế nào mà kể lại mấy bác, em cũng ko có cái tính hỏi nhiều, ukmh! biết vậy thôi, mà biết vậy thì có cái gì để kể đâu…

5. Cái gì em biết thì em kể, em cũng ko phải loại pà 8 mà biết hết chuyện xung quanh nó mà kể lại – mà thật ra là ko biết hoặc biết quá ít để kể, với lại em ko phải là đạo diễn phim, hay tác giả kịch bản gì, mà lại ” bày vẽ ” thêm 1 số nhân vật đó làm gì, NÓI CHUNG LÀ CÁI GÌ EM BIẾT, EM THẤY, VÀ EM NGHE THÌ EM TƯỜNG THUẬT LẠI THÔI

Một lần nữa mong mấy bác đừng hỏi chi tiết và đừng hỏi thêm cái câu: VÌ SAO CẢ THẾ GIỚI, CẢ 1 XÃ HỘI MÀ CỨ KỂ CÂU CHUYỆN XOAY QUANH 4 ĐỨA EM, TẠI VÌ EM NÓI RỒI ĐÓ: CÂU CHUYỆN XOAY QUANH EM THÌ EM BIẾT EM KỂ, CÒN NGOÀI XA HỘI THÌ EM BIẾT 1 ÍT HOẶC LÀ KO BIẾT GÌ CẢ, THÌ KỂ LÀM CÁI GÌ…BIẾT KO ĐẦU KO ĐUÔI, KỂ VỚ VẪN LẮM…

Nói sơ về thằng người yêu pé Trang, đã đi làm và lớn hơn em 2 tuổi, thằng này ban đầu có vẻ kênh kiệu và em ko thích nó…nhưng chơi thì chơi, vui thôi…

Dạo này em với pé Nhi tiến triển tốt, tình cảm 2 đứa rất mặn nồng, tối nào về cũng gặp đi chơi cafe, ko thì qua bên phòng em nó ngồi laptop, em nó thì ngồi học bài, cái gì ko biết thì hỏi em chỉ, mà nói chung em chẳng chỉ được cái gì cả, vì em ko nhớ cái gì để chỉ…lúc xưa học thì học ko có tập trung, thi thì thi cố cho qua môn, chứ thật ra cũng chẳng có cố gắng gì, nên kiến thức ko đọng lại trong đầu…(tính mấy năm đại học thôi nha), nếu nó cố hỏi thì em lấy cái thực tế em làm ra em chỉ nó, và nó có vẻ rất thích thú, nói chung là kinh nghiệm sống + làm việc của em ra để nói + chỉ bảo nó…dạo gần đây thì thấy pé Trang nó đi nhiều hơn, một hôm đi cafe, em tò mò nên hỏi pé Nhi:

M: Nhi nè, sao dạo này anh ít gặp pé Trang vậy…

N: àh! chị 2 nói là đi làm…

M: đi làm gì

N: làm PG

M: ukmh! đầu quân cho công ty nào hay là PG tự do

N: Nhi ko rõ nữa anh

M: ở nhà ko gởi tiền hay sao mà phải đi làm…

N: Ko anh, nhà vẫn gởi tiền đó chứ, pa gởi cho em, còn mum gởi cho chị 2…

M: ukmh! Vậy thì sao phải đi làm…

N: anh người yêu 2 bảo là đi làm cho năng động…

M: ủa vậy àh, dạo gần đây anh cũng ko thấy người yêu trang qua chơi…

N: em cũng hỏi 2, nhưng 2 nói ảnh bận đi làm, hôm tuần trước em nghe 2 người cãi nhau đó…

M: cãi nhau chuyện gì em…

N: em ko rõ nữa, chỉ nghe thoáng thoáng: ” anh là thằng đốn mạt, khốn nạn, tôi đã hiểu anh là người như thế nào rồi “…

M: trời…

N: Rồi 2 vô nhà nằm khóc…

M: Em ko hỏi 2 sao…

N: Em có hỏi chứ, nhưng 2 im lặng…

M: ukmh! 2 chị em ở với nhau thì phải quan tâm nhau chứ…

N: chuyện gì 2 chị em cũng kể nhau nghe hết đó, nhưng sao lần này 2 ko nói gì với Nhi…

M: dạo này anh thấy nó sao sao đó, đi về thất thường quá…mà mặt lúc nào cũng tâm trạng hết…

N: cứ vậy đi anh, chứ Nhi ko biết sao nữa, khi nào 2 cần tâm sự chắc 2 kể em thôi…

M: ukm thôi vậy, àh! Hôm nào anh dẫn Nhi về nhà anh chơi nha…

N: về quê anh đó hả…

M: ukmh, anh cũng muốn giới thiệu cho cả nhà biết em…

N: Nhi ko biết nữa, thấy sợ lắm…

M: sợ gì chứ…

N: Nhi ko biết, nhưng thấy kì kì sao đó…

M: Ukmh tùy em, nhưng anh muốn 2 đứa quen biết cả 2 nhà đều biết…

N: vậy anh với Nhi về Nha Trang đi…

M: về sao đây, pa mẹ em như thế mà…

N: Về ở với nhà Ngoại Nhi, còn pa Nhi thì có gì 2 đứa qua thăm chơi…

M: ukmh! Cứ vây đi, nhưng đi thì chắc cuối tuần, anh xin nghỉ thứ 6 + sáng thứ 7 rồi đi…

N: ukmh!

M: mà Nhi ko học hay sao mà rủ anh về…

N: thì có học chứ, nhưng nghỉ vài hôm thì đã sao…

M: ukmh! sinh viên là vậy đó, trước anh đến lớp, cứ như là đi dự giờ…mà em có kể mẹ em biết về anh chưa…

N: em có kể rồi…mẹ thích anh lắm đó, ngoại nữa…

M: có gì mà thích chứ, anh xấu mà…chưa cưới xin gì mà đã…

N: có khi nào anh chán Nhi ko…

M: sao lại chán…

N: vì có được Nhi rồi

M: ngốc lắm, Nhi nghĩ anh là hạng người nào…

N: Nhi đùa đó, Nhi tin anh mà…

M: từ nay về sau đừng nói vậy nữa nha…

N: Nhi biết rồi…