Tận Thế Xác Sống

Chương 7

Nhưng tên của giáo trình này —— cách làm trái cây sấy ăn vặt dành cho hamster.

Ngày hôm sau, cách ngày bùng nổ xác sống còn thời gian chín ngày.

Công ty sửa chữa bắt đầu tiến hành trang hoàng căn phòng.

Tiền quả nhiên là thứ không cần nói đạo lý.

Căn phòng một trăm mét vuông hơn, bảy tám người thợ, bắt đầu thi nhau gõ búa inh ỏi, "duang duang duang" ầm ĩ.

Một bên gõ búa, một người thợ tỏ ra nghi hoặc:

Viên Thu bắt chước ngữ điệu của người thợ, cười ha ha một cái.

Sau khi trắng mắt lườm ta một cái, vẻ mặt bất đắc dĩ:

"Ai bắt chúng tôi mua tầng cao nhất chứ."

"Chồng tôi sợ độ cao, lại thiếu cảm giác an toàn, ở chỗ cao mỗi ngày sẽ cảm thấy chính mình sẽ ngã xuống, lại cảm thấy buổi tối có thể có trộm, đơn giản là cứ sửa lại một lượt, đỡ phải phiền toái."

Không thể không nói, âm thanh búa gõ cùng với tiếng khoan điện vang lên, thật làm cho da đầu người ta run lên.

Dù sao trong nhà cũng không có đồ vật này nọ đáng giá cần phải chú ý, tôi cùng Viên Thu quyết định đi mua những vật tư khác.

Mới từ thang máy xuống tầng một, chợt nghe có người đang gọi chúng tôi:

"Cô gái, là mới vừa đến à, đang sửa chữa tầng trên là nhà của cô cậu à?"

Nhìn thấy người trước mắt, tôi sửng sốt.

Tôi biết bà ấy, là bà Trương ở tầng một, ở cùng bà còn có đứa cháu trai mười hai tuổi.

Đời trước ở giai đoạn trước khi xác sống bùng nổ, tôi cùng Viên Thu đã được bà ấy giúp đỡ không ít.

Nhưng sau khi thông tin gián đoạn, chúng tôi cũng không có liên lạc.

Chờ thời điểm chúng tôi đi ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, lại phát hiện lầu một nhà bọn họ cửa đã mở toang, một già một trẻ, sớm đã không thấy bóng dáng đâu.

Cũng không biết là đi ra ngoài, hay là. . . . . .

"Dì ơi, có phải quấy rầy dì nghỉ ngơi hay không, ngại quá, mấy ngày nay chúng cháu sẽ đẩy nhanh tốc độ sửa chữa ạ."

Viên Thu tưởng do thanh âm quá lớn, quấy rầy đến người ta, vội vàng xin lỗi.

"Không có việc gì quan trọng, bà lão ta ngủ sớm dậy sớm, không ý kiến gì hết. Chính là gặp vợ chồng son mới chuyển đến đây, vừa lúc xuống lầu cho nên đánh tiếng chào hỏi. Về sau có cái gì cần hỗ trợ, cũng có thể tìm ta."

Bà Trương liên tục xua tay, vẻ mặt cười ha hả.

"Vậy cháu cám ơn dì."

"Dì ơi, lễ mừng năm mới nhà dì cũng phải chuẩn bị thêm nhiều đồ, qua đoạn thời gian này cũng không dễ mua nữa, có cái gì cần vận chuyển cứ tìm cháu, cháu giúp dì nhé."

Tôi không có khả năng vừa gặp người ta đã nói cái gì mà tận thế, rồi mà tang thi phải bạo phát.