Tôi cau mày.
Theo lý mà nói, phải đến ngày thứ ba con quỷ mới có thể g/iết họ.
Nhưng bây giờ chỉ mới là ngày thứ hai.
Tôi quan sát kỹ dáng vẻ của con quỷ trong video, tôi nhận ra nó không phải là con quỷ mà tôi nhìn thấy hôm qua.
Đây là một nữ quỷ có khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.
Tôi chợt nhớ ra Hoàng Lôi đã gián tiếp gi/ết ch/ết một cô gái.
Chỉ sợ nữ quỷ này vẫn luôn ở bên cạnh hắn, nhưng trước đó dương khí trên người Hoàng Lôi còn rất mạnh nên nữ quỷ chưa thể đến gần.
Những con quỷ quanh quẩn bên cạnh Hoàng Lôi ngày hôm qua đã làm suy yếu rất nhiều dương khí của hắn.
Vì vậy, nữ quỷ này mới có cơ hội báo thù.
Tôi thở dài, đang định kéo Lý Khả đi.
Hoàng Kiều Kiều ở trong đám đông đột nhiên nhìn thấy tôi.
Cô ta giận dữ lao về phía tôi, giơ tay lên định tát tôi một bạt tay.
Những người khác nhanh chóng lôi cô ta ra.
"Chính nó đã gi/ết ch/ết chồng tôi, bọn quỷ là nó dẫn đến.”
Hoàng Kiều Kiều oán hận nhìn chằm chằm vào tôi.
Những người xung quanh nhìn Hoàng Kiều Kiều giống như đang nhìn một kẻ điên.
"Nghe nói Hoàng Kiều Kiều ức hϊếp Tô Nhân..."
“Trước đây cô ta cũng đổ axit sulfuric vào ly nước của Tô Nhân, cũng may là Tô Nhân đã phát hiện ra.”
"M/ẹ k/iếp, đây là tội mưu sát.”
"Ai bảo bọn họ có một người cha giàu có...”
Hoàng Kiều Kiều trừng mắt nhìn đám đông, khiến bọn họ ngậm miệng lại.
"Tô Nhân, đừng tưởng như vậy tao sẽ sợ mà cầu xin mày.”
Nhưng giây tiếp theo, dưới lầu lại truyền tới tiếng huyên náo.
Tôi thò đầu ra ngoài để xem có chuyện gì.
Bạn trai của Lý Diễm, Từ Cương, không biết đã nhìn thấy gì, mà đang ở trong đám đông lại điên cuồng chạy trốn.
"Có quỷ, trên người tôi có quỷ! Các người không thấy sao?"
Vẻ mặt hắn vô cùng sợ hãi.
Những người xung quanh nhìn hắn đầy nghi ngờ.
Chỉ có Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm sắc mặt tái nhợt.
Tôi ghé sát vào tai họ thì thầm: "Đoán xem hắn đã nhìn thấy gì?"
Hoàng Kiều Kiều run rẩy dữ dội.
Tôi nhìn thấy một con quỷ nam đeo trên chân Từ Cương.
Quỷ nam lẩm bẩm: "Đem chân trả lại cho tao..."
Sau đó, một tiếng gãy xương kinh hoàng vang lên.
Từ Cương hét lên đau đớn.
Hai chân của hắn bỗng nhiên gãy lìa, còn lộ cả xương ra ngoài.
Mọi người đều kinh hãi trước cảnh tượng đẫm m/áu trước mặt.
Mặc dù Từ Cương đau đến muốn ngất đi, vậy mà hắn lại còn đưa tay ra, rút mảnh xương chân của mình ra.