"Tô Nhân, mùi này có phải rất giống mùi nghèo khổ trên người cậu không?”
Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm bật cười.
Tôi im lặng thay đồ sạch sẽ, không muốn tranh cãi với họ.
Tại sao tôi phải quan tâm đến hai người sắp ch/ết?
Nhưng khi bước vào nhà vệ sinh, tôi mới phát hiện họ đã đi quá xa.
Bàn chải đánh răng của tôi có vết ố vàng, phía trên còn có mùi hôi thối khó chịu.
Vừa nhìn đã biết có người dùng nó để cọ rửa bồn cầu.
Không những thế, sữa rửa mặt của tôi còn dính đầy keo 502.
Ngay cả chiếc khăn trắng ban đầu của tôi cũng trở nên bẩn thỉu và bốc mùi không chịu nổi.
Giọng nói của Hoàng Kiều Kiều từ bên ngoài truyền đến:
"Xin lỗi, chiếc khăn đó hóa ra là của cậu à. Tôi tưởng đó là một miếng giẻ rách!"
"Đúng vậy, đều là do khăn tắm cậu mua kém chất lượng, chúng tôi đã dùng nó làm giẻ lau nhà." Lý Diễm phụ hoạ.
Tôi không tức giận cũng không khó chịu, tôi bước ra ngoài và mỉm cười với họ.
"Có phải cậu cảm thấy vai của mình càng ngày càng nặng, càng ngày càng đau không?”
Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm nhìn nhau, trên mặt họ hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Làm sao cậu biết?" Hoàng Kiều Kiều xoa xoa vai, sắc mặt có chút khó coi.
Khóe miệng tôi nhếch lên.
Hai con quỷ họ cõng về đang ôm cổ họ, khuôn mặt trắng xanh gần như chạm vào mặt họ rồi.
Nhưng họ không nhìn thấy được, chỉ cảm thấy cả người nặng như đeo chì thôi.
“Tôi đã nói với các cậu từ lâu rồi, báo với gia đình chuẩn bị tang lễ càng sớm càng tốt.”
Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm đột nhiên biến sắc, trông vô cùng khó coi.
Giây tiếp theo, một cốc nước ném thẳng vào mặt tôi.
Nếu không kịp né tránh, có lẽ tôi đã bể đầu chảy m/áu rồi.
"Tô Nhân, bình thường cậu thích giả thần giả quỷ, đã là thời đại gì rồi còn muốn dùng chiêu này doạ tôi?” Hoàng Kiều Kiều cười lạnh hai tiếng.
Tôi bất lực lắc đầu.
"Nếu cậu thành tâm thành ý cầu xin tôi, tôi sẽ đi xuống dưới xin họ tha thứ cho cậu.”
"Cầu xin?" Hoàng Kiều Kiều dường như nghe được chuyện gì đó rất buồn cười.
Lý Diễm thậm chí còn hừ mũi cười nhạo: "Kiếp sau đi!"
"Vậy tôi chúc các cậu tối nay có một giấc mơ đẹp." Tôi mỉm cười nói.
Thông thường trên cơ thể con người có ba ngọn lửa, ma quỷ sẽ không dám đến gần.
Quỷ muốn nhập vào cơ thể con người thì trước tiên phải thổi tắt hai ngọn lửa.
Ngọn lửa cuối cùng là ở ấn đường.
Khi ngọn lửa ở ấn đường bị dập tắt, người đó sẽ không thể sống được.
Cho nên những con quỷ này không lập tức gi/ết họ.
Ngược lại, chúng sẽ từ từ hù doạ bọn họ, khi dương khí trong người bọn Hoàng Kiều Kiều suy yếu, chúng sẽ có thể thổi tắt cả ba ngọn lửa.