Alan mở choàng mắt ngồi dậy, cơn choáng đến ngay lập tức làm cậu ôm lấy đầu than nhẹ. Định thần một lúc, cậu nhanh chóng lướt nhanh tình hình xung quanh một lượt, hiện tại cậu đang ngồi trên giường trong căn phòng nhỏ không tới 20m2, gọn gàng, bên cạnh là cửa sổ hé mở đón ánh sáng. Cậu nhìn xuống bàn tay mình không khỏi cảm thán. Mọi thứ quá thật, mắt thường không phân biệt nổi đây là thế giới ảo hay thế giới hiện thực, xung quanh được tạo nên bởi chuỗi số liệu phức tạp. Đây cũng có thể nói là một thành công xuất sắc của giáo sư Niel.
Cậu ngồi dậy bước đến chiếc gương lớn trên tường gần đó, trên gương là khuôn mặt thanh tú của chàng thanh niên trẻ tuổi, mái tóc nâu mềm hơi dài rũ xuống mắt, mũi nhỏ thẳng và đôi môi cherry căng mọng, Alan là con lai nên sở hữu đôi mắt xanh lá độc đáo. Thân hình thon dài cao khoảng 1m8, có lực, nước da olive sáng hơi trắng bệt do phải chôn thân trong phòng thí nghiệm suốt ngày không nghỉ. Cậu gật đầu thấy không khác bản thân mình gì lắm, không có sai sót gì trong số liệu cả.
“Cốc cốc”
Bỗng có tiếng gõ cửa, kèm theo là giọng ồm ồm: “Alan, cậu có trong đó không?”
Cậu nhận ra đây là tiếng của Jack - một trong những người đồng hành trong chuyến đi này. Alan tiến tới mở cửa, bên ngoài là người đàn ông to cao có vẻ lớn tuổi, khuôn mặt chữ điền chính trực, mày kiếm, mắt sáng, điểm nổi bật chính là bộ râu quai nón bao quanh mặt khiến gã ta có vẻ hiền lành như ông chú bụng bự nào đó. So với thân hình thon dài khỏe mạnh của cậu thì Jack có thân hình cơ bắp lớn hơn.
Jack nhìn thấy cậu, cười: “Nhìn cậu còn tốt nhỉ? Lúc đầu tôi đến đã phải nằm vật ra choáng váng khi kết nối tinh thần đó. Hiện tại mọi người đang chờ ở phòng hội nghị, cậu chuẩn bị nhanh lên rồi đi theo tôi.”
Alan cũng cười gật đầu, nhanh chóng quay trở lại phòng, mở tủ quần áo được trang bị sẵn trong phòng, túm lấy chiếc áo hoodie nâu, nhanh nhẹn chồng vào rồi đi theo Jack đến phòng hội nghị.
Tới phòng hội nghị cậu đã nghe tiếng mọi người rôm rả cười nói: “Alan đến rồi à!”
Cậu cười cười, trong phòng hội nghị có mặt đầy đủ 3 người: Nick, Rosie và Linh.
Nick là đàn anh hơn cậu 2 khóa hồi trong trường đại học liên bang, đàn anh này có hơi mũm mĩm, khuôn mặt tròn mập hiền lành. Nick vô cùng tốt tính, trong nhiều vấn đề, anh ta có thể so với Quan thế âm bồ tác, hơn thế nữa cũng giúp đỡ cậu rất nhiều trong các cuộc nghiên cứu. Là một đàn anh đáng tin cậy.
Rosie là một cô gái quyến rũ, khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, đôi mắt hạnh màu tím lanh lợi, cô sỡ hữu thân hình vòng nào ra vòng đó, thông minh tích cực, từng là hoa khôi có tiếng có miếng đứng đầu trong trường đại học liên bang, cô ấy vừa xinh đẹp vừa thông minh, mới năm 2 đã được tuyển thẳng vào phòng nghiên cứu liên bang rồi.
Linh là đàn chị người phương Đông hiếm có, tóc đen mắt đen lông mày đều rậm, đôi mắt hơi xếch lên to tròn, cô đeo chiếc kính oval nhỏ trong suốt trên mũi, đôi môi tròn hồng nhạt. Linh là đàn chị khá nghiêm túc lại quyết đoán, nội tâm vô cùng mạnh mẽ, là nhóm trưởng của đoàn đội lần này.
Đây là những đồng đội đồng hành của cậu.
Cậu cùng Jack kéo ghế ngồi xuống, cậu cười nói: “Xin lỗi mọi người em đến trễ.”
“Không sao đâu, mọi người cũng vừa mới tỉnh, chúng ta cùng bắt đầu cuộc họp.” - Linh theo thói quen lấy tay đẩy đẩy mắt kính trên mũi cười nói. Quét mắt qua tất cả mọi người xung quanh, cô đứng dậy đi đến bảng lớn gần đó.
Mọi người nhanh chóng chỉnh lại tư thế ngồi, chăm chú nhìn vào Linh. Xung quanh ánh đèn dần tối lại đến ánh sáng mờ, trước mặt 4 người ngồi trên bàn xuất hiện các bảng điện tử. Trong bảng đã chứa sẵn dữ liệu của cuộc họp lần này.
“Chúng ta hiện tại đang ở Trạm*, thiết bị kết nối với trạm đều được tích hợp vào đồng hồ điện tử của mỗi người, theo thông tin trước đó giáo sư đã đến thế giới mã hóa WS310 thì mất liên lạc. Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm giáo sư trong thế giới này. Tôi chuyển hình ảnh của thế giới này đến bảng của các cậu.”
*Trạm: là không gian khách sạn vô tận khi tinh thần đi vào thế giới ảo để thiết lập lại thông tin bản thân, trang bị, là cổng dịch chuyển đến các không gian thế giới đã được mã hóa khác nhau. Cổng vào trạm khác nhau thì trạm mỗi người sẽ khác nhau, chỉ cần chia sẻ đường nối trạm thì sẽ vào chung một trạm. Từ trạm để đến không gian khác thì cũng phải từ trạm đó trở lại thế giới thực.
Linh giơ tay vuốt chuyển hình ảnh đến các bảng điện tử trước mặt mọi người, cậu nhìn sơ qua nhanh chóng chuyển hình ảnh trên bảng. Trên bảng là hình ảnh một thế giới cận đại, đây là thế giới huyền nhuyễn có rồng, có quái thú, phép thuật, chiến tranh giữa các vương quốc, có phù thủy, chiến sĩ,...
Linh chờ mọi người lướt sơ qua rồi nói tiếp: “Thế giới này giống như game mô phỏng thợ săn tiền thưởng, yêu cầu cần lập thành đội, tối thiểu gồm có: chiến sĩ, phù thủy, người thú, linh tinh, pet. Mặc dù trước đó Alan đã điều chỉnh lại bug nhưng tôi không không biết thành công hay không, chết tại đây có còn ảnh hưởng đến thế giới thực không, nên mọi người phải đi cùng nhau, hoặc ít nhất phải đi từ 2 người để đảm bảo an toàn. Chúng ta sẽ tìm ra giáo sư, cũng như là "Nó".”
Nghe đến đây khuôn mặt mọi người nghiêm túc hẳn lên.
Linh tiếp tục: “Thế giới này tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, theo suy đoán của tôi, tin nhắn cuối cùng "Nó có ý thức" của giáo sư có thể ám chỉ đến thế giới WS310 hoặc NPC nguy hiểm nào đó mà giáo sư đã chạm mặt, có ảnh hưởng đến hệ thống, làm ra cái chết thực. Với lại chúng ta là người mới, khi vào sẽ bắt đầu từ nhiệm vụ tân thủ, mà vị trí cuối cùng của giáo sư nằm ở cách thôn tân thủ hơn 3 dãy núi, tôi đã chia sẻ định vị của giáo sư cho các cậu. Chúng ta buộc phải làm nhiệm vụ để thăng cấp, tôi sẽ theo dõi tiến độ tiêu chuẩn để đảm bảo các cậu đủ điều kiện an toàn để xuất phát. Hệ thống sẽ tính toán ưu điểm mỗi người để sắp xếp nhân vật phù hợp cho các cậu. Đây là các thông tin hiện tại cần nắm, mọi người còn thắc mắc gì không?”
Nick giơ tay lên nói: “Chúng ta không thể thay đổi thông số nhân vật lên trở nên ưu việt luôn hay sao?”
“Không phải là không được, nhưng khi thay đổi thông số để không hiện thực hóa cái chết thì tôi không chắc khi thay đổi thông số nhân vật có ảnh hưởng gì không, thêm nữa tôi thấy để rèn luyện tinh thần đồng đội là điều cần thiết. Mọi thứ thật mạo hiểm khi chúng ta chưa trải nghiệm hết các thế giới của dự án này, nhưng đây là dự án của chúng ta, cần chúng ta thực hiện. Còn vấn đề nào nữa không?” - Linh đáp.
Linh đợi một lúc thấy không ai lên tiếng nữa thì nói: “Vậy bắt đầu đi vào thôi, tôi đã cài cổng vào thế giới WS310 qua đồng hồ của các cậu, chỉ cần nhấn vào nút xanh bên phải là có thể bắt đầu chuyển tiếp đến thế giới đó, chúng ta sẽ nhanh chóng tập hợp với nhau. Bắt đầu đi!”
Vừa dứt tiếng, mọi người đã nhanh chóng nhấn vào nút màu xanh, thân hình họ biến mất ngay lập tức. Cậu cũng không do dự đè ngón tay lên nút màu xanh của đồng hồ trên cổ tay, tiến vào thế giới WS310!