Hoa Khôi Viết Thư Tình Cho Trúc Mã

Chương 4

Thật ra tôi cũng không rõ hắn quen Giang Thu Ngôn như thế nào.

Dù sao mỗi ngày mệt mỏi vì việc học nặng nề đã làm cho tôi thân mình còn lo chưa xong, chuyện tôi nói với hắn nhiều nhất cũng đều là phương pháp giải đề này, đáp án đề kia, hoặc là chuẩn bị cho lần thi này xong chưa?

Đến khi tôi ý thức được hắn và Giang Thu Ngôn càng ngày càng thân thiết hơn, Giang Thu Ngôn đã rất thành thục gọi hắn là "mọt sách", "con nhà người ta", mà phản ứng của Cố Phỉ rõ ràng cũng đã quen rồi.

Tôi bắt đầu chú ý tới mỗi buổi trưa Cố Phỉ đều rời đi nửa tiếng, là đi giảng bài cho Giang Thu Ngôn, mỗi buổi sáng cuối tuần cậu ấy đột nhiên có việc phải làm, là muốn tham gia một buổi tụ họp nhỏ do Giang Thu Ngôn tổ chức.

Tôi biết, Cố Phỉ thích cô ấy.

Nhưng điều này cũng không thể khiến tôi dừng bước đem lực chú ý đặt trên mối quan hệ đang dần tiến thêm của bọn họ, tôi tiếp tục vùi đầu chăm chỉ học tập.

Cho đến khi cuộc thi vật lý quốc gia lớp mười một, nhà trường muốn thông qua nhiều vòng tuyển chọn để chọn ra một học sinh tham gia.

Ở vòng cuối cùng, năm học sinh lấy một, Cố Phỉ không tới.

Bởi vì Giang Thu Ngôn phát sốt ngất xỉu, sau khi đưa cô ấy đến bệnh viện, dưới sự năn nỉ của cô ấy, Cố Phỉ đã lựa chọn ở lại bệnh viện làm bạn với cô ấy cả buổi chiều.

Tôi không biết nên hình dung tâm trạng lúc đó như thế nào, chỉ nhớ rõ lúc chạy đến bệnh viện tìm được hắn, tất cả cảm xúc cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng khó hiểu:

"Cố Phỉ?"

Hắn tựa người vào hành lang bệnh viện, sắc mặt thản nhiên nói một câu:

"Tôi đã sống gò bó theo khuôn phép rất nhiều năm rồi, dù sao cũng phải phản nghịch một lần đúng không?"

Cho nên hắn từ bỏ sự chuẩn bị nhọc nhằn khổ sở bấy lâu nay, quên đi hắn từng một lần lại một lần giải đề suốt đêm dù đang bị ốm.

Khi nhìn thiếu niên tuấn tú lịch lãm trước mặt, trong nháy mắt tôi cảm thấy thật xa lạ, thậm chí còn xuất hiện một chút nước mắt khó hiểu.

Nhưng tôi không hề nói gì cả.

Nhưng tôi rất rõ ràng, hành vi của Cố Phỉ cũng không phải là một dấu hiệu tốt, cho nên khi hắn sắp đối mặt với vấn đề lựa chọn thứ hai, tôi đã giúp hắn đưa ra lựa chọn trước.

Tôi đã lấy đi bức thư tình Giang Thu Ngôn đưa cho hắn ở đêm trước kỳ thi tốt nghiệp trung học.