Tạ Khâm Từ nhắm mắt lại. Thực ra, cậu chưa từng trải qua cảm giác tuyệt vọng sâu sắc, nhưng cậu đã chứng kiến vô số người rơi vào tuyệt vọng. Trong thế giới vô hạn, thứ không thiếu nhất chính là tuyệt vọng.
Mở mắt ra, thần sắc cậu đã thay đổi.
Bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được nỗi tuyệt vọng tỏa ra từ cậu, xen lẫn sự hoài nghi không thể tin nổi về người bạn thân đã phản bội mình. Niềm tin sụp đổ, trái tim chìm sâu vào vũng bùn.
Biểu cảm của Tạ Khâm Từ không thay đổi nhiều, nhưng lúc này, cậu như biến thành một người khác.
Giây phút này, cậu chính là người đàn ông thất bại khi vừa biết tin người bạn thân của mình phản bội, sự nghiệp tan tành, tâm can nguội lạnh.
"Đạo diễn Lưu, còn cần tiếp tục không?"
Sức ảnh hưởng quá mạnh mẽ, mãi đến khi Tạ Khâm Từ lên tiếng, mọi người mới hoàn hồn.
Những người hóng chuyện trước đó đều đồng loạt nghĩ: “Nếu Tạ Khâm Từ không có diễn xuất, vậy thì giới giải trí này chẳng còn mấy ai có diễn xuất nữa.”
Sắc mặt đạo diễn Lưu vô cùng phức tạp: "Không cần."
Cố Miên cũng sững sờ, cậu ta không ngờ anh Tạ của mình không chỉ giỏi bắt ma, mà diễn xuất cũng xuất sắc như vậy.
Vỗ vai đạo diễn Lưu đang còn ngơ ngác, Cố Miên nói: "Anh Tạ nhà tôi còn nhiều điểm lợi hại lắm, diễn xuất chỉ là chuyện nhỏ, đến lúc ông gặp rồi sẽ biết."
Nghĩ đến tin đồn trong giới về việc Tạ Khâm Từ có thể xé xác quỷ dữ, đạo diễn Lưu cứng đờ người: "...Tôi nghĩ mình vẫn không nên biết thì hơn."
Cố Miên cũng gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng không muốn gặp lại chuyện như thế nữa đâu."
Tạ Khâm Từ được đưa đi thử trang phục. Cậu có tổng cộng năm bộ tạo hình, đại diện cho năm giai đoạn cuộc đời của nhân vật chính. Tạ Khâm Từ lần lượt thử từng bộ một.
Bộ áo học sinh màu xanh nhạt toát lên vẻ non nớt, tràn đầy sức sống của nhân vật chính. Bộ trạng nguyên đỏ thẫm thể hiện sự đắc ý, bộ quan phục màu chàm thể hiện sự trầm ổn, bộ đồ tù màu trắng thể hiện sự cô độc, và bộ trường bào màu đỏ máu sau khi chết toát lên vẻ tà ác. Mỗi tạo hình đều khiến người ta phải trầm trồ, đặc biệt là sự thay đổi khí chất của nhân vật chính được Tạ Khâm Từ thể hiện rất xuất sắc.
MV kể về câu chuyện trong một triều đại mục nát, hai người bạn chí cốt quyết định cứu vãn đất nước, nhưng bị hãm hại, cả hai đều chết. Một trong hai người oán niệm quá sâu, hồn ma vất vưởng trên cõi đời, tận mắt chứng kiến triều đại sụp đổ.
MV được chia thành năm giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên, âm nhạc vui tươi, đỗ trạng nguyên, gặp được người bạn tri kỷ, mọi thứ đều rất tốt đẹp. Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, sau khi vào triều làm quan, nhận ra tình hình triều đình hoàn toàn khác với những gì mình tưởng tượng, đoạn này phải thể hiện được sự giằng xé trong nội tâm nhân vật chính khi lý tưởng và hiện thực va chạm, âm nhạc trở nên nặng nề và phức tạp.
Giai đoạn thứ ba là nhân vật chính "dĩ độc trị độc", tự nguyện vào tù, chờ đợi người bạn kia hoàn thành lý tưởng của cả hai, đến cứu mình ra, nhưng cuối cùng lại nhận được sự phản bội và cái chết. Đoạn nhạc này vô cùng bi ai, trong sự oán hận tột độ, nhân vật chính hóa thành một hồn ma đầy thù hận. Mong muốn của anh ta từ bảo vệ triều đại chuyển thành hủy diệt triều đại, âm nhạc lại trở nên hùng tráng. Giữa biển lửa, anh ta nhìn thấy triều đại sụp đổ, cũng hiểu ra sự thật, hóa ra người bạn kia chưa từng phản bội mình, chỉ là không thể đến cứu anh ta.