Vạn Nhân Mê Bị Ép Tiếp Nhận Tình Yêu Bệnh Hoạn Của Đám Công

Quyển 1 - Chương 2

Không biết từ lúc nào bên người cậu xuất hiện một người đàn ông thân hình cao lớn, gương mặt vô cùng sắc bén, tóc chải chuốt không cẩu thả một chút nào, nhưng có vài sợi tinh nghịch rủ xuống trước cái trán trơn láng đầy đặn của anh.

Vu Đồ tưởng rằng đây cũng là người muốn sửa sang lại lọn tóc không vào nếp giống mình, cười ngu ngơ với anh một cái, thêm gương mặt ửng hồng cùng đôi mắt xinh đẹp cong cong, chợt trông như là đóa phù dung nổi trên mặt nước càng thưởng thức càng khiến người ta say đắm.

Không biết làm sao, bờ môi mỏng kia dừng lại trên cánh môi cậu, có chiếc lưỡi vội vã muốn luồn vào trong miệng cậu, Vu Đồ khẽ nhăn lại hàng lông mày thanh tú, người này dường như muốn nuốt trọn cậu vào bụng, nhận thức này khiến cậu bắt đầu vùng vẫy, lại trong lúc hoảng hốt bị hôn cho đầu óc choáng váng, hai tay vô lực dựa trên l*иg ngực cứng rắn của người đó.

Nửa từ chối nửa chấp thuận đến cuối cùng nằm ở trên giường, từng chiếc hôn dày đặc như mưa rơi xuống thân thể cậu, môi lưỡi để lại không ít dấu hôn trên người cậu, Vu Đồ làm sao chịu được cái ve vãn này, dưới tác dụng thôi thúc của rượu cồn làm thân thể cậu trở nên vô cùng thành thật, dần dần có phản ứng.

Hô hấp nóng rực của người đàn ông phả lên hai đầṳ ѵú trước ngực cậu, Vu Đồ phát ra tiếng nghẹn ngào như con thú nhỏ, trong ngơ ngác hỗn độn cậu dường như cảm thấy bản thân sắp phải đối mặt với một chuyện quan trọng, khoang miệng nóng hổi cố gắng ngậm vào đầṳ ѵú mẫn cảm của cậu, tiếng mυ'ŧ mát vang lên bên tai cậu, cả người Vu Đồ run rẩy, hay tay như có như không ôm lấy cái đầu chôn trước ngực mình, trong miệng vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Núʍ ѵú bị đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, người đó giống như muốn hút sữa ra từ trong đó, Vu Đồ không chịu nổi hành động gần như ác liệt này, trong miệng mơ hồ kêu lên : “Không có sữa đâu... đừng mυ'ŧ mà...”

Kết quả người đó còn mυ'ŧ mạnh hơn, Vu Đồ ngửa đầu thở hổn hển, thân dưới cũng theo đó mà dựng lên có phản ứng, hai cái chân thon dài ma sát lẫn nhau, cố gắng giảm bớt chút ngứa ngáy,

Hai bên đầṳ ѵú nhỏ bị người trêu chọc cho như hai quả mọng dâʍ đãиɠ, đầu lưỡi cứ một mực gẩy gẩy lên xuống, hàm răng còn cắn mấy ngụm trên bầu ngực của cậu, lúc Vu Đồ vẫn còn đang nức nở, một bàn tay đã cưỡng ép tách ra đôi chân khép chặt của cậu.

Người đó nghịch chán phần bụng nhỏ của cậu, lại đem tính khí đáng yêu đang dựng lên của cậu ngậm vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ, Vu Đồ từ xưa đến nay thích sạch sẽ lại ăn uống thanh đạm, mùi ngai ngái nhàn nhạt trên tính khí không nhưng không khiến người khác phản cảm, trái lại càng cảm thấy sẽ thu hút người khác muốn chết.

Miệng lưỡi thô ráp đảo qua thân trụ tính khí, lại còn trêu đùa chọc ngoáy phần lỗ chuông, giọt lệ từ theo đuôi mắt chảy xuống, cuối cùng dưới sự đùa giỡn của người đàn ông liền bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa, chăm bón cho con sói đói bụng tham lam.

Yết hầu chuyển động lên xuống, người đàn ông chôn mặt vào thân dưới của cậu, hít một hơi thật sâu, hô hấp thở hắt vào tính khí, Vu Đồ vẫn đang chìm trong dư vị cao trào, hoàn toàn không biết tiếp theo sẽ xảy ra loại chuyện như thế nào.

Đột nhiên, dưới dươиɠ ѵậŧ nhỏ xinh kia còn giấu một khe hở be bé khiến hô hấp người đàn ông nhẹ đi không ít, màu huyết nhàn nhạt, hai bên cánh hoa mọng nước, đóng chặt lại, như một đóa nụ sắp chớm nở, một chút chất lỏng trong suốt chảy ra từ trong nụ hoa.