"Cô bé ngoan của ta, đợi một chút nữa, nơi này của nàng sẽ không còn bằng phẳng giống như bây giờ nữa rồi..."
Irene vừa nghe cả gương mặt đều trở nên tái nhợt, nước mắt bắt đầu không kìm được mà không ngừng tuôn rơi, nhưng khóe mắt đỏ bừng lại bị đôi môi mỏng của Perseus lại lặng lẽ che đi, hắn dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt mặn chát của nàng.
“Đừng làm vậy với ta, Perseus, ta vẫn luôn coi ngươi như người thân.”
Thân hình thon dài, mạnh mẽ của Perseus ôm chặt lấy cơ thể của Irene, cánh tay rắn chắc của hắn giữ chặt lấy gáy nàng, kéo nàng dựa vào ngực mình, rồi thong thả nâng hai chân nàng quấn quanh eo hắn, mạnh mẽ tiến vào.
Sau khi tiến vào, Perseus dừng lại, không tiếp tục cử động nữa.
Hắn cúi xuống hôn lên môi Irene như muốn an ủi, chờ đợi thiếu nữ dưới thân dần dần thích ứng.
Irene cắn môi, cố gắng hết sức chịu đựng cơn đau, nàng cau mày tránh né nụ hôn của người đàn ông, quay mặt sang một bên khẽ thút thít nhưng lại bị nụ hôn tinh tế của người đàn ông đuổi kịp cô. Hắn cẩn thận hôn nhẹ vào khóe miệng nàng, dịu dàng vuốt ve.
Irene đau đớn cau mày, sự đau đớn khó có thể diễn tả được khiến nàng không nhịn được mà kêu ra thành tiếng. Những ngón tay bấu chặt vào vai Perseus đến nỗi trắng bệch, một bàn tay to lớn nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của nàng, giữ chặt trên đỉnh đầu.
Perseus cẩn thận hôn lên nơi trắng tuyết mềm mại của nàng.
Cơ thể nàng không kìm được mà lắc lư theo từng động tác, lực đạo của hắn.
Đầu ngón tay Perseus xoa xoa cổ chân nhỏ nhắn xinh đẹp của Irene, hắn khẽ nghiêng mặt, một nụ hôn nhẹ mang theo sự an ủi, vỗ về khẽ rơi trên gương mặt nàng.
Irene cảm thấy bản giống như một con thuyền nhỏ đang không ngừng chao đảo giữa biển khơi đầy giông bão.
"Perseus..."
Nhưng Perseus nào có dễ dàng bỏ qua cho Irene như vậy, bàn tay to lớn của hắn mau chóng nắm chặt lấy hai cổ tay ngọc ngà của nàng, ép lên bảo tọa.
Hai thân hình quấn lấy nhau không ngừng lắc lư dao động, Perseus mặc sức hưởng thụ khoá.i c.ảm, mà đôi chân nhỏ bé của Irene chỉ có thể yếu ớt, đáng thương, không có điểm tựa không ngừng lắc lư lên xuống ở hai bên bảo tọa màu đen...
Tiếng nức nở du dương mềm mại đứt quãng truyền ra từ miệng thiếu nữ..
Perseus lúc này mới cảm thấy thỏa mãn, cơn giận lúc ban đầu đã nguôi ngoai đi không ít, hắn bắt đầu kiên nhẫn ôm nàng tiên cá nhỏ vào lòng, cưng chiều, dịu dàng dỗ dành nàng...
Irene vô lực nghiêng người sang một bên, khuôn mặt nhỏ nhắn nép vào trong lòng người đàn ông, lặng lẽ rơi lệ, để mặc hắn hôn lên đôi gò má ửng hồng, mím môi không nói một lời.