Thế là biển đã nổi điên.
Con tàu du lịch sang trọng khổng lồ đang gặp nguy hiểm trong cơn bão kiêu ngạo và cuồng nộ vô cùng, mọi đồ đạc trong phòng tiệc sang trọng ầm ầm rung chuyển, rơi xuống đất vỡ tan tành.
Mọi người hỗn loạn giẫm đạp lên nhau chạy trốn, rồi lại bị cơn sóng xô nghiêng ngã đè lên nhau.
"Hoàng tử, trên biển có giông bão!"
Hiệp sĩ bên cạnh Hoàng tử Eugene đã thuyết phục anh trú trong khoang tàu để tránh bị sóng tấn công.
Nhưng một cơn sóng lớn ập vào boong trên một cách bất ngờ không kịp trở tay, mọi người trên boong đều bị sóng cuốn xuống biển.
Irene đã rời khỏi nơi đó ngay khi cơn bão ập đến, nhưng bất ngờ nàng lại nghe thấy âm thanh của một vật thể rơi xuống nước, cùng với những tiếng la hét hoảng loạn đến từ du thuyền nọ.
Irene quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông rơi xuống biển, thân hình mảnh khảnh chìm trong làn nước đen lạnh lẽo, đôi mắt người đàn ông nhắm chặt, trên trán có vết máu, rõ ràng là đã va phải một tảng đá, khuôn mặt ngâm trong nước biển trở nên nhợt nhạt vô cùng, như không còn sự sống.
Cha đã dặn nàng không được cứu người rơi xuống nước, đặc biệt là đàn ông, nếu không nàng sẽ gặp phải xui xẻo.
Nhưng mùi máu sẽ sớm thu hút cá mập, và người đàn ông sẽ nhanh chóng bị chúng xé thành từng mảnh...
Irene không đành lòng nhìn người đàn ông trước mặt phải chếc, nàng vung đuôi mạnh mẽ, tiến tới gần người đàn ông, túm lấy quần áo của chàng và vung đuôi thật mạnh, dùng hết sức lực để kéo chàng ra khỏi vùng nguy hiểm.
Khi kéo được người lên bờ, Irene cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông, chàng có khuôn mặt rất thanh tú, xinh đẹp không thể phân biệt nam nữ, giống y như thiếu niên xinh đẹp ở Hy Lạp cổ đại với truyền thuyết chết vì đã nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của bản thân trong nước.
Irene không khỏi sửng sốt, nuốt khan, chăm chú nhìn.
Ôi Chúa ơi, con người này đẹp trai quá, đẹp trai như phù thủy vĩ đại Perseus vậy.
Đột nhiên người đàn ông ho vài tiếng, mở mắt ra và nghiêm túc nhìn Irene.
"Nàng... là nàng... đã cứu ta sao?"
Liệu nàng có phải là con gái của Chúa?
Những đợt sóng dâng cao ập vào người chàng hoàng tử, làn nước lạnh bao quanh, không khí dần biến mất khiến chàng từ từ chìm xuống đáy biển trong tuyệt vọng.
Lưỡi hái tử thần đang lao tới, Eugene cố gắng mở mí mắt, nước biển sẫm màu làm mờ tầm nhìn của chàng.
Cho đến trước khi bất tỉnh, chàng nhìn thấy một bóng người xinh đẹp màu vàng kim ...
Đẹp quá, đó có phải nàng tiên không?
Eugene từ từ nhắm mắt lại———