Yêu Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Anh Trai

Chương 4

Cố Nhiên âu yếm nhéo mặt tôi: “Em định để anh đi làm kiểu gì đây?”

Tôi tự hào nói: “Như vậy thì người ta mới biết anh là hoa đã có chủ rồi.”

Cố Nhiên đưa tay vuốt lại miếng băng cá nhân, cười như hồ ly: “Nếu gặp được anh trai em thì phải làm sao?”

Lúc này tôi mới kịp phản ứng lại, đưa tay xé nó ra.

Cố Nhiên cười nhẹ: “Em đúng là đồ nhát gan mà, đã nhát gan lại còn thích bày trò.”

Cuối cùng tôi cũng không xé miếng băng cá nhân ra.

Đến công ty, tôi vừa tháo dây an toàn, Cố Nhiên đã dán đến gần, hôn lên má tôi một cái:

"Tiền xe đã được thanh toán."

Tôi cười nhẹ, vỗ vào mặt anh ấy: “Đây là tiền bo cho anh đấy.”

Cô Nhiên cười tít mắt, lộ cả hàm răng trắng sáng.

Tôi vừa định bước vào thang máy, phía sau liền vang lên giọng nói của anh trai tôi: “Sở Sở.”

Tôi lập tức thầm nghĩ không ổn rồi, không phải anh tôi đã đến công ty trước rồi sao? Sao lại vẫn còn đi sau tôi thế này?

Tôi quay lại, ngọt ngào nói to: "Anh, chào buổi sáng."

Anh tôi khẽ cau mày: “Vừa rồi ai đưa mày đến đây thế?”

Tôi lập tức đáp: “Đó là chuyến xe đặc biệt á, đắt hơn so với xe bình thường 8 tệ lận.”

Anh tôi nghi hoặc: “Chẳng lẽ anh nhìn nhầm à?”

Sau đó anh tôi tự nhủ: "Mà cũng đúng, mày biết anh với cậu ta không hợp nhau, sao có thể ngồi xe cậu ta được chứ.”

Tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Không đúng!” Ánh mắt sắc bén của anh tôi nhìn tôi chằm chằm.

Ánh mắt tôi né tránh, giọng nói có chút run rẩy: "Sao…vậy?"

“Mày không trang điểm à?” Anh trai nhéo mặt tôi, nhìn vào đầu ngón trỏ sạch sẽ không dính chút bụi phấn.

Tôi cười mỉa: “Tiêu chảy, không có thời gian trang điểm.”

Anh tôi nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ bánh mì sáng nay thật sự đã hết hạn rồi à?”

Tôi:"?"

Anh tôi chột dạ sờ sờ mũi: “Lần sau đồ ăn hết hạn sử dụng nhớ phải vứt đi đấy nhé.”

Tôi: "Đỉnh của chóp."

Tôi quay lại công ty, trợ lý nhanh nhảu chào tôi:

"Chị Tần, lần này Tập đoàn Thiên Vân tạm thời thay đổi người đứng đầu."

"Nghe nói phó tổng được trời giáng xuống, tính tình khó chịu, rất khó giao tiếp, lần này chúng ta hợp tác sẽ không thất bại chứ?"

Tôi khẽ cau mày: "Loại chuyện này sao không nói sớm? Phó tổng mới là ai? Thông tin đâu?"

Trợ lý hơi tủi thân: “Em cũng vừa mới biết chuyện này được cách đây ba phút, không có thông tin gì cả, nghe đồn rất đẹp trai, cực kỳ lạnh lùng, làm việc vô cùng dứt khoát, không thích người khác bác bỏ.”