Bạn cùng phòng mỉa mai cảnh cáo: "Quý Chiêu Chiêu, cậu đã nghe được gì chưa? Khoa bên cạnh có một cô gái dụ dỗ nam thần, kết quả là buổi tối đang đi trên đường thì bị tên côn đồ làm nhục, cậu nói xem người như thế có phải đáng đời lắm không?”
Tôi không trả lời, như thể tôi cực kỳ sợ họ, còn họ lại cười ha hả, giống như là tôi yếu đuối như quả hồng mềm muốn nặn như nào thì nặn.
Tôi sợ họ sao? Đương nhiên là không, nếu không phải bắt buộc phải giả bộ như vậy, thì có thể tôi đã xông lên cho họ một cái tát rồi.
Họ không biết, thật ra tính tình của tôi rất tệ, bởi từ nhỏ đã có người nuông chiều tôi.
Ngần ấy năm đi học không phải là không có ai bắt nạt tôi, nhưng Thẩm Tự Bạch chưa bao giờ để tôi phải chịu tủi thân, mà tôi cũng lại thích mách lẻo với anh ấy.
Tôi bị bắt nạt như nào, anh ấy sẽ giúp tôi đòi lại thế ấy, anh ấy đánh người, tôi còn sẽ nắm tay anh ấy đá người kia mấy cái.
Không thể không trút bỏ mọi bực dọc ở trong lòng.
Có đôi khi tôi đá hăng quá, anh ấy sẽ lập tức chửi bậy rồi ôm tôi đi.
Giống như ôm một con thỏ đang phát cáu.
Không thể ở tiếp trong ký túc xá này được nữa rồi.
Tôi gọi cho Lệ Bắc Thần, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng kêu của người phụ nữ.
Tôi một câu cũng chưa nói mà cúp điện thoại.
Sau đó điện thoại lập tức đổ chuông, tôi không nhận, cho đến lần thứ ba tôi mới bắt mắt.
"Quý Chiêu Chiêu, sao em lại dám không nghe điện thoại của anh!"
Hồi lâu sau tôi mới khẽ nói sợ làm phiền chuyện tốt của anh ta.
Tiếng cười của Lệ Bắc Thần chợt truyền đến: "Làm phiền chuyện tốt gì của anh? Hả?"
Anh ta thích thú trêu chọc, nhưng tôi im lặng chẳng nói chẳng rằng.
"Muộn như vậy rồi tìm anh có chuyện gì?"
Tôi nói tâm trạng không tốt muốn tìm anh ta chơi, nhưng anh ta lại đang bận.
Anh ta nói rảnh, tôi không biết anh ta đã rời khỏi giường của người phụ nữ nào mà xuất hiện ở trước mặt tôi, bởi tôi không quan tâm.
Quan trọng là, ở trong lòng anh ta tôi có chút khác biệt.
Lệ Bắc Thần rất nhanh đã phi moto xuất hiện ở cổng trường.
Dưới ánh đèn mờ ảo, anh ta vừa đường hoàng lại tùy ý, vai rộng chân dài, khuôn mặt góc cạnh, chẳng trách có rất nhiều phụ nữ bị anh ta mê hoặc.
Tiếc là tôi không phải là một trong số đó.
"Quý Chiêu Chiêu, đứng ngây ngốc ở đấy làm gì? Lại đây."