Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa

Chương 3

Về sau, các đệ tử nội môn sẽ được học những kiến thức cao thâm hơn, có chương trình học chi tiết hơn. Mà các đệ tử ngoại môn sẽ bắt đầu đảm nhận một số công việc ở trong tông môn.

-

Sư tỷ rời đi không lâu, vị chưởng giáo chân nhân mà nàng ấy nhắc đến trước đó đã đến. Lúc ông ấy vừa tới, cả lớp học còn đang ồn ào ầm ĩ bỗng chốc trật tự.

Chưởng giáo chân nhân này nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi, khó có thể xác định tuổi thật, trông bộ dáng cùng lắm là khoảng 28 tuổi, diện mạo cũng được coi là anh tuấn, y phục đang mặc có phong phạm của một người chức cao vọng trọng, hai tay chắp ở sau lưng, nhìn như một cao nhân đắc đạo của giới Tu chân, chỉ là trông nghiêm túc quá.

Ông không nhiều lời mà bắt đầu vào bài giảng luôn.

Theo lý thuyết, được chưởng giáo chân nhân đích thân giảng bài đã cho thấy tông môn đều coi trọng cả đệ tử ngoại môn và nội môn. Những năm trước cũng có rất nhiều đệ tử ngoại môn vượt qua khảo sát của lớp học buổi sáng mà trở nên nổi tiếng, và thành công tiến vào nội môn.

Nhưng Ninh Túc lại nghĩ mình có lẽ sẽ không nắm được cơ hội như vậy.

Bởi vì, từng lời giảng một của chưởng giáo chân nhân cô có thể nghe hiểu, nhưng khi kết hợp chúng lại cô lại chẳng hiểu gì.

Quá cao thâm!

Quá khó đọc!

Quá khó lý giải!

Điều này chỉ đơn giản là làm cô thấy xấu hổ và bối rối!

Ninh Túc cũng không nghĩ, chưởng giáo chân nhân giảng bài lại giống như đang hát ru ngủ vậy, khiến cô bất giác buồn ngủ. Lúc Ninh Túc đang mơ màng sắp ngủ, có thể gục bất cứ lúc nào thì bỗng có một giọng nói xa lạ đột nhiên vang lên.

【Hoan nghênh ký chủ đã trói buộc với hệ thống ăn dưa, mỗi ngày sẽ có N dưa, giúp cô đánh bay mọi cơn buồn ngủ!】

Ninh Túc giật mình một cái, cả người bỗng trở nên tỉnh táo.

Là ai đang nói chuyện?

【Là tôi là tôi, một người bạn mới của cô —— hệ thống ăn dưa.】

Chúng ta đều bị xuyên không đến đây, nên có thêm chút bàn tay vàng cũng không coi là quá đáng đúng không?

Không quá đáng, đương nhiên là không quá đáng rồi!

Trình độ tiếp thu của Ninh Túc không tệ, cô không hề cảm thấy gánh nặng mà đã dễ dàng chấp nhận rằng bây giờ bản thân mình có một hệ thống ăn dưa đi cùng. Nhưng cô lại hoàn toàn không nhận ra, thời điểm cô cùng hệ thống nói chuyện, vị chưởng giáo chân nhân lơ lửng giữa không trung đang giảng bài lưu loát bỗng dưng tạm dừng một chút, mà các đồng môn xung quanh cô, không hẹn mà cùng nhau lộ ra vẻ “mờ mịt”.

Hệ thống ăn dưa?