Một Lần Chạm Mắt

Chương 1

Tiết trời cuối tháng 11 se se lạnh, rất thích hợp với những người thích ngủ nướng vào buổi sáng. Căn nhà nhỏ số 05, trong phòng ngủ, bé hoa nhỏ đang nằm cuộn mình như con tôm. Chiếc chăn được đắp đến cằm, chỉ để lộ khuôn mặt ngoan ngoãn và mái tóc rối tung. Cố Hàn Dương là sinh viên năm ba đại học X. Hôm nay, cậu không có tiết học nên không cần đến trường, có thể thoải mái ngủ đến khi tự tỉnh.

Trong giấc mơ, cậu tươi cười xoa đầu một chú chó Phốc sóc. Lông chó trắng mịn, mềm mượt, xoa xoa vò vò thật thích. Một bàn tay khác đột nhiên xuất hiện xoa đầu cậu, làm mái tóc của cậu rối loạn thêm. Cậu không vui, giơ tay cầm lấy bàn tay người kia đặt cạnh má mình. Một tiếng cười nhẹ phát ra, bàn tay kia véo nhẹ má cậu. Giọng của người lớn còn lại trong căn nhà thì thầm bên tai cậu:

- Trời sáng rồi, túi tiền nhỏ! Mau dậy thôi.

Người nằm trong chăn mơ màng mở mắt, nhìn người kia một chút xong nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp. Tống Trí Huy không cho cậu ngủ tiếp, tay khác của anh với vào trong chăn cù lét cậu. Hàn Dương bị nhột, bật cười ngồi dậy.

- Em muốn ngủ tiếp.

- Tránh cho người nào đó lại bỏ bữa sáng, ngày nào anh cũng phải cùng em ấy ăn cơm.

Cậu không nói lại anh, xuống giường, bước về phía phòng tắm. Anh trải chăn, xếp gối ngay ngắn xong mới ra ngoài. Bữa sáng hôm nay là cháo thịt bằm, ăn kèm hành và lá tía tô.

- Ngon quá, em muốn ăn hai bát lớn.

- Được.

Đúng 7 giờ, Trí Huy lái xe đi làm. Hàn Dương vào phòng làm việc lấy giấy bút ra phòng khách ngồi vẽ. Cậu không phải sinh viên mĩ thuật, cũng không học vẽ ở bên ngoài. Chỉ là quá chán nên cậu mới vẽ để gϊếŧ thời gian. Cậu biết mình vẽ không đẹp nhưng mà người kia cứ thích sưu tầm tranh cậu vẽ đó. Niềm vui nhân n lần luôn.

Bức tranh mới nên vẽ gì nhỉ? Một Tống Trí Huy chibi? Được đó.

Nhân vật vẽ được định hình trong đầu, cậu bật list nhạc nhẹ, ngồi vẽ say mê. Chưa đầy 1 tiếng, bức tranh đã hoàn thành. Trong tranh là một bé nam mặc bộ khủng long xanh, mắt long lanh, môi nhỏ hồng. Còn nhiều thời gian nên cậu vẽ thêm một cậu bé khác đứng bên cạnh cậu bé đó. Hàn Dương chibi mắt đeo kính, môi nở nụ cười. Điều không thể thiếu trong bức tranh chắc là hình trái tim ở giữa hai bé.

Vẽ xong, cậu ngắm đi ngắm lại, tự chấm bản thân 10 điểm, không quên chụp lại gửi cho anh. Người kia nhận được tin nhắn liền rep lại ngay:

- Túi tiền nhỏ, hồi bé anh không mặc bộ khủng long xanh.

______________________________________________

Đôi lời người viết:

Buổi sáng mùa đông, trời lạnh giá

Chỉ muốn ngủ nướng ở trong nhà

Hương thơm cháo thịt nhẹ lan tỏa

Dáng ai đang nấu? Là ca ca.