Quản gia vốn cũng không chú ý giới giải trí, nhưng bởi vì đại tiểu thư đang phấn đấu làm việc nên cũng liền đặc biệt chú ý, tự nhiên thấy được hot search.
Vì thế Thời Chi nhận được một tin nhắn thế này.
[Đại tiểu thư có thích nam minh tinh không?]
Thời Chi đối với nam minh tinh cũng không quen biết nhiều lắm, càng không biết quản gia hỏi cái này làm gì.
[Đại tiểu thư nếu có nam minh tinh nào cô thích thì cứ chỉ điểm cho tôi hay, tôi có thể sắp xếp bọn họ cùng ăn cùng ở với cô.]
Thời Chi nhìn chằm chằm tin tức này ước chừng một phút mới kịp phản ứng, thần mẹ nó cùng ăn cùng ở, quản gia thản nhiên đem bao dưỡng nói tươi mát thoát tục như vậy.
Thời Chi, [Không cần.]
Quản gia, [Nếu vậy thì nữ minh tinh cũng được, nhưng Thang Vân Linh hiện đã có kim chủ, có thể cần thời gian xử lý.]
Lần này đến lượt Thời Chi:[??????????]
Nam minh tinh thì không cần, nữ minh tinh lại càng không cần, không thể tin quản gia nhà này lại có ý nghĩ kỳ diệu như vậy.
Đây là cuộc sống của phú hào vạn ác sao?
Rất nhanh Thời Chi liền nhớ ra, cô cũng chính là đại phú hào vạn ác kia.
“Thật tốt.”
Thời Chi nghĩ tới đây tâm tình đều trở nên sung sướиɠ, đương nhiên vẫn cự tuyệt quản gia, loại cảm giác sung sướиɠ này vẫn duy trì, Tuyền ca bảo cô đi tham gia hoạt động hội thư hữu, Thời Chi cũng không có ý kiến gì.
……
Hội thư hữu tên như ý nghĩa, chính là một đám người nhiệt tình yêu thương sách vở tụ tập cùng một chỗ, chia sẻ sách, thảo luận sách, vốn là một hoạt động tương đối nhỏ mang theo văn nhã.
Không biết bắt đầu từ khi nào cơn gió này thổi vào trong giới giải trí, minh tinh mặc kệ danh tiếng cao thấp, đều phải tham gia một chút, giống như ai không đi sẽ không có tư cách, lần này không riêng gì Thời Chi sẽ tham gia, trong nhóm minh tinh tham dự còn có Thang Vân Linh.
Cái vòng tròn này chính là như vậy, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, lần trước em đã làm rất tốt.
Tuyền ca cho tới bây giờ còn cảm thấy chiêu kia của Thời Chi thật vi diệu, cô cư nhiên ngay cả Thang Vân Linh cũng khen ngợi được.
“Nhẫn nhục, tất thành đại nghiệp!”
Nhẫn nhục. Thời Chi và Thang Vân Linh lại đối đầu ở hậu trường, nguyên nhân là nhóm Thời Chi phải vào phòng trang điểm, phòng trang điểm đã bị ekip của Thang Vân Linh chiếm hết, người đại diện của Thang Vân Linh trực tiếp ngăn Thời Chi ở ngoài cửa.
"Thật ngại quá cô Thời Chi, chúng tôi tới sớm, Vân Linh còn chưa trang điểm xong đâu, các người nếu không phiền...có thể chờ một chút?"
Thang Vân Linh đưa lưng về phía cửa, có thợ trang điểm không ngừng bôi lên mặt cô, Thang Vân Linh nhắm mắt lại không lên tiếng, giống như không biết nhóm Thời Chi đã đến.
Tuyền ca sắc mặt trầm xuống.
Phòng trang điểm kỳ thật rất lớn, cũng đủ cho vài nhóm sử dụng một lúc, hiện tại những nơi còn lại đều trống không, Thang Vân Linh như này thuần túy chính là vì chán ghét người khác, ra oai phủ đầu!
“Các người......”
Trợ lý bên đội của Thời Chi nhịn không được, muốn cùng người đại diện Thang Vân Linh nói lý lẽ, có thể khi dễ người khác như vậy sao?
Không đợi Tuyền ca ngăn cản, Thời Chi đã ngăn người lại.
Hệ thống còn đang xem náo nhiệt, truyền đạt mệnh lệnh vùng lên cho cô, Thời Chi vẫn như cũ ngay cả ánh mắt cũng lười nhìn nó, cũng không phải chỉ có một phòng trang điểm như vậy, bên cạnh liền có một phòng khác.
Thời Chi không lập tức đi, là bởi vì cô nhìn thấy trước mặt Thang Vân Linh bày đồ nướng, thận nướng bên trong thoạt nhìn rất ngon, đói bụng.
Còn muốn hỏi mua ở đâu nữa.
Vì thế Thời Chi hắng giọng một cái, "Cho hỏi....cái thận kia..." Mua ở đâu vậy?
Lời còn chưa nói xong, Thang Vân Linh còn đang giả bộ ngủ liền mở to mắt, cả người cứng đờ, theo bản năng liền che lại eo của mình.
Hôm nay Thang Vân Linh mặc trang phục hở rốn, eo của cô đẹp cô vẫn biết, ekip cũng luôn khai thác tốt ưu điểm này, nhưng hôm nay cô bỗng có chút hối hận, trong đầu đều văng vẳng đánh giá trong đoạn ghi âm của Thời Chi.
“Eo thật nhỏ.”