“Mắt Bạch Vu rất đẹp, vừa to vừa sáng, giống như minh châu được nước tuyết Thiên Sơn tẩy rửa, lông mi cũng dài, giống như búp bê ấy...... Ta còn nhìn thấy nếp nhăn hai mí mắt của cô có một nốt ruồi rất nhỏ, ánh mắt nhìn xuống sẽ hiện ra, lúc nhìn về phía người khác sẽ ẩn giấu, nốt ruồi này rất tuyệt đó.”
"Trần Lưu dù là diễn viên, nhưng cô lại sở hữu giọng hát quá đỗi hay, hoàn toàn không thua kém ca sĩ chuyên nghiệp nhé, thanh âm ngọt, ngọt đến tan chảy trong lòng, lỗ tai tỷ như được rót mật, cảm giác tựa như kiếp trước cô ấy là công chúa nhân ngư vậy."
……
Lúc này Thời Chi mới nhớ kỹ toàn bộ, lưu loát kể thêm một tràng.
“Thang Vân Linh....”
Nói đến Thang Vân Linh thì Thời Chi dừng lại một chút, cô gái trẻ tuổi như ngừng thở để chờ nghe nhận xét của Thời Chi.
Hai người này chính là đại kình địch.
Thời Chi hồi tưởng lại, chậc chậc hai tiếng, "Eo thật nhỏ.”
Nữ sinh trẻ tuổi nghệch mặt ra, không biết vì sao hiện tại trong đầu chỉ hiện ra ba chữ.
“Đồ háo sắc!”
[Tác giả có lời muốn nói:
Thời Chi trong mắt Tuyền ca: Nhỏ yếu bất lực đáng thương~
Thời Chi trong mắt đạo diễn: Nữ minh tinh cố nén lửa giận?
Thời Chi trong mắt nữ sinh trẻ tuổi: đồ háo sắc!!!]
...........................................................
Trong một chiếc G63 đậu ở khu vực hạn chế chỉ dành cho nghệ sĩ.
"Vân Linh tỷ, uống cà phê không?" Trợ lý mới tới lên xe, trong tay còn cầm hai ly cà phê, cầm lấy một ly liền muốn đưa cho Thang Vân Linh đang nhắm mắt dưỡng thần.
Vân Linh không uống cà phê, không uống bất cứ đồ uống gì, chỉ uống nước.
Không đợi Thang Vân Linh mở miệng, chỉ nhíu mày một cái, người đại diện bên cạnh Thang Vân Linh cũng đã lấy cà phê của trợ lý đưa cho cô, thuận thế đưa cốc nước cho Thang Vân Linh.
Thang Vân Linh mở mắt ra, cầm ly nước uống vài ngụm, hiện tại tâm tư cô phần nhiều đặt ở trên người khác.
Khóe miệng cô nhếch lên, như nghĩ tới chuyện gì đó thú vị, "Không ngờ Thời Chi còn có thể nhịn được.”
Ý cô là lúc diễn tra chương trình, dù tổ làm chương trình cố ý lạnh nhạt thì Thời Chi cũng không tỏ thái độ gì.
Người đại diện của Thang Vân Linh, "Dù sao ra mắt đã lâu, cũng từng nổi tiếng... Nhưng có thể nhịn cũng vô dụng, mèo lại hoàn mèo, trải qua lần này biết tự lượng sức tự phải rút lui."
Nghe đến đó, Thang Vân Linh tâm thần lĩnh hội, nụ cười cũng trở nên chân thật hơn.
“Bên Dứa Giải Trí hẳn là tới rồi nhỉ?”
“Ừ.”
Hai người cùng dùng ách ngữ, bất quá đều biết lẫn nhau đang nói cái gì.
Ekip của Thang Vân Linh dày công thiết lập kế hoạch không chỉ khiến Thời Chi bị tổ tiết mục lạnh nhạt, mà còn khiến cô an phận làm nền trong cả chương trình.
Người đại diện của Thang Vân Linh biết muốn hạ bệ Thời Chi cũng không dễ dàng, Thời Chi không nhất định sẽ nổi đóa trước ống kinh máy quay, sự thật cũng chứng minh, có thể sau khi bị bôi đen thì Thời Chi càng có thể bình tĩnh hơn, tuyệt nhiên không có một chút động thái, an phận làm nền, kiểm soát vẻ mặt cũng rất hoàn hảo.
Nhưng nếu riêng tư thì sao? Cô có thể phát tiết oán khí, bêu xấu những đồng nghiệp từng hợp tác không?
Đáp án là nhất định, Thang Vân Linh cũng không ít lần như vậy.
Vì phủi sạch quan hệ, gia tăng độ tin cậy, sau khi bên Thang Vân Linh mua chuộc người của đội Thời Chi, còn tìm một môi giới trung gian, cũng chính là Dứa Giải Trí.
Dứa Giải Trí là tài khoản bới móc có tiếng nhất trong giới giải trí, bao nhiêu nghệ sĩ đều sợ muốn chết, nhưng các nhóm cư dân mạng cũng rất ưa thích, đơn giản là Dứa Giải Trí cái gì cũng dám nói, hoàn toàn không sợ đắc tội người khác, chỉ cần họ muốn đưa tin, cho bao nhiêu tiền cũng sẽ không để cho bọn họ ngậm miệng.
Chỉ cần họ đăng một bài, là cư dân mạng lại cùng vào mổ xẻ phân tích.
Đương nhiên, nghệ sĩ cũng không phải hoàn toàn đối lập với Dứa Giải Trí, lúc không có drama, Dứa Giải Trí cũng làm phỏng vấn ngôi sao, Thang Vân Linh hôm nay liền hẹn phỏng vấn Dứa Giải Trí, chính là căn phòng mà Thời Chi đi vào nghỉ ngơi.
Cô bảo người đại diện lén giấu bút ghi âm của bên Dứa Giải Trí, họ nhất định sẽ đi tìm, đến lúc đó sẽ phát hiện Thời Chi xả giận bôi nhọ các nghệ sĩ khác.