Tiểu phú bà Kinh Thành

Chương 8: Xếp Hàng Mua Bánh

Tiêu Hi thấy tình hình này có lẽ ngày mai phải tăng thêm số lượng, có thể kiếm tiền thì mệt thêm chút cũng được. Nghĩ vậy cô nhanh chóng ăn xong rồi chạy ra chợ mua nguyên liệu, mới tối đã bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị. Làm xong thì đi ngủ sớm để sáng có sức làm việc.

Như mọi ngày trời còn nhá nhem đã tỉnh, cô nhẹ chân đi xuống bếp. Nguyên liệu hôm qua đã chuẩn bị hết sáng chỉ làm nhân và gói là được. Số lượng hôm nay nhiều nên cô mất kha khá thời gian nhưng vẫn kịp giờ mang bánh ra bán. Đang chuẩn bị khuân đồ ra thì thấy bóng Lâm ma ma xuất hiện ở cửa bếp.

“Lâm ma ma buổi sáng tốt. Ngài dậy sớm vậy ạ.”

Lâm ma ma tuổi này cũng không ngủ được nhiều, vốn dĩ muốn dậy sớm hơn giúp tiểu tử này nhưng tối qua bà làm hơi mệt nên sáng không tỉnh được. Nghĩ vậy nhưng ngoài mặt ra vẻ không có chủ ý gì nói.

“Ngủ không được dậy xem tiểu tử ngươi thế nào.”

Tiêu Hi hiểu ý bà nên cười cười nói cảm ơn. Hai người vừa bê đồ ra vừa trò chuyện vài câu. Lâm ma ma vừa mở cửa, nhìn thấy quang cảnh trước nhà thì giật mình, đã có hơn mười người đứng chờ rồi.

Vừa nhìn thấy hai người thì hỏi sao hôm nay ra trễ vậy, bọn họ đã chờ một lúc rồi. Lâm ma ma nhìn trời mới sáng nhẹ, rõ ràng bây giờ mới là thời gian hẹn bán mà. Bọn họ tới sớm như vậy làm gì?

Tiêu Hi nhanh chóng mỉm cười chào khách, trong thời gian chiên đợt đầu lại có thêm một nhóm người đi đến. Cuối cùng phải nhắc nhở xếp hàng vào lấy bánh theo thứ tự mới không bị rối loạn đội hình.

Vị khách đứng đầu tiên là hai người ngày hôm qua đến mà không mua được. Cũng vì do tỉ muội thân thiết của người hắn theo đuổi khen không dứt bánh rán này ngon như thế nào, hương ra làm sao, làm nàng ấy nhất quyết phải ăn thử cho bằng được. Cả đêm kiềm chế đến sáng sớm không chịu được lập tức muốn ghé mua để ăn thử.

Bánh màu vàng đẹp mắt bên ngoài phủ vừng trắng, chiên trong chảo tỏa ra mùi thơm nức mũi. Nhìn cũng có vẻ ngon. Hai người mua mỗi người một cái, nhận được bánh thì không chờ được sang bên kia đứng lại ăn luôn cho nóng.

Nữ nhân đi cùng có chút ghét bỏ vỏ ngoài bằng lá chuối, không được bằng giấy như những tiệm khác. Nhưng nhìn màu xanh đẹp mắt và sạch sẽ nên cũng bỏ qua.

Thổi một chút cho đỡ nóng rồi cắn thử một miếng. Bánh vừa mới cắn vào miệng, mùi thơm của đậu cùng đường ngọt, gạo nếp hòa quyện vào nhau làm nàng ngơ ngẩn đứng hình. Vỏ bánh giòn mới cắn đã vỡ nhưng bánh bên trong lại ẩm ướt mềm mịn cô cùng.

Không những thế nhân bên trong mới là tinh túy, ngọt thanh tươi mới kết hợp với vỏ bánh quả là tuyệt phẩm. Đây là loại bánh thần tiên gì vậy, ngon quá.

Nữ nhân còn đang chậm chạp thưởng thức thì nam nhân bên cạnh chỉ cần 2, 3 miếng đã giải quyết xong rồi. Hắn vẫn còn muốn ăn nữa nên hỏi nàng có muốn ăn cùng không rồi đi xếp hàng. Món ngon như thế này dĩ nhiên phải mua về tặng phụ mẫu cùng thưởng thức. Thiếu nữ vừa ăn vừa nhìn dòng người đang đi tới, trong lòng nghĩ thảo nào hôm qua bán nhanh hết như vậy.

Những người xếp hàng nhìn hai người ăn ngon miệng như thế kia đầu cũng nhảy số đều mua 2 cái là ít, có người còn mua thêm mang về. Một số người không chịu được nhân lúc còn nóng cũng ra góc bên cạnh đứng ăn.

Thành ra hàng người vừa xếp hàng vừa bị mùi thơm với màu sắc làm cho thèm, lại còn bị mấy người bên kia tụ tập ăn bằng vẻ mặt hạnh phúc. Lòng không khỏi chờ mong nhanh nhanh có bánh.

Lâm ma ma kinh sợ nhìn một hàng dài người xếp đến đầu đường đang phải tạo thành hàng 2 để đứng. Như vậy cũng quá đáng sợ rồi, tửu lâu nổi tiếng cũng không có nhiều người đứng chờ như vậy đâu.

Hàng người này đã thu hút không ít người qua đường. Đến khi nhìn vào mới thấy nhiều người xếp thành hàng dài kéo vào tận bên trong, tò mò cũng lại hỏi thử. Một số tiệm buôn bán ngoài đường cũng bắt đầu chú ý cái quán nhỏ bên trong hẻm rồi.