Chương 41
Cô gái cười đắc ý, ngựa quen đường cũ đi lên cầu thang, giống như ở nhà mình, không hề thấy xa lạ.Một cánh cửa mở ra, phịch một tiếng, tiếng đóng cửa thật lớn truyền tới tai Tử Lạc. Cô cũng đâu phải một người ngốc, cũng đâu phải người đần, cô tự nhiên hiểu được lời cô gái ấy nói, một người đàn ông và một người phụ nữ. Còn có thể có chuyện gì đây, còn có thể là chuyện gì đây?
Đây là đêm tân hôn của cô, tay cô đặt trên l*иg ngực, không biết vì sao, có cảm giác rất đau đớn.
Người cô yêu, đang ôm cô gái khác, vợ của hắn.
Chồng của cô cũng đang ôm một cô gái khác, tình nhân của hắn.
Còn cô là cái gì?
Cô ngơ ngẩn cười, nụ cười đau buồn, ánh mắt như nhìn thấu qua cánh cửa phòng Lê Duệ Húc, dường như đã nhìn thấy gì đó, rõ ràng là đang cười, mà sao trái tim cô lại đau xót như thế.
Nước mắt thấm đẫm trái tim cô.
Cô đi từ từ lên tầng, cảm giác chân mình như bị buộc đá, nhấc không nổi.
Khi cô đi lên từng bậc cầu thang, nghe được những tiếng rêи ɾỉ, từ cánh cửa kia truyền tới, thế giới của Lê Duệ Húc.
Cô chết lặng bước tiếp lên, không phải vì trong đêm tân hôn của cô hắn lại đi ôm cô gái khác, mà cô chỉ nghĩ, người đàn ông cô yêu cũng như vậy đang ôm lấy vợ của hắn, cô đặt tay lên ngực nắm chặt áo, quá đau đớn, l*иg ngực từng trận co rút, nuốt nước bọt cũng cảm thấy khó chịu, từng tiếng nấc nghẹn lên.
Bất kể là Ôn Vũ Nhiên hay Lê Duệ Húc, cô có tư cách gì đi ngăn cản đây?
Cô từng bước nặng nề, cô đi đến căn phòng của cô, thế giới của cô, nơi này không có chỗ của cô, phòng này, cô vẫn phải tạm thời ở lại.
Cô đóng cửa lại, mệt mỏi nằm trên giường, thở dài, dường như có thể nghe thấy tiếng chớp mắt của cô, như cánh bướm nhẹ nhàng, cô ôm chặt bờ vai mình, trong bóng đêm, thỉnh thoảng có tiếng nghẹn ngào nho nhỏ, không lớn, nhưng lại rất nặng nề.
Một đốm lửa nhỏ bập bùng trong đem, bóng đen đứng trước cửa sổ vẫn không hề nhúc nhích, điếu thuốc cháy giữa hai ngón tay, thật khó nhìn rõ hắn trong đêm, vẫn có thể cảm nhận đường nét tuấn mĩ, lại có cảm giác lạnh lùng.
Ánh sáng le lói trong không gian, một vẻ mặt nam tính, hắn chán ghét xoay người, nhìn thấy quần áo trên đất của người phụ nữ đó, trên l*иg ngực của hắn còn vết cào của cô ta. Đột nhiên, Lê Duệ Húc hít sâu, chậm rãi nhả ra một ngụm khói.