Phan Hồng cầm lấy điện thoại xem thử, sau đó lập tức hùng hùng hổ hổ.
“Đúng là chó ngáp phải ruồi! Tiêu Hòa này cố ý đúng không? Trách lúc trước cậu chấm dứt hợp đồng với cô ta, nên cố ý dẫn người tới cướp danh tiếng của cậu.”
Nghe vậy, sắc mặt Nghiêm Tu Quần âm u đến mức sắp nhỏ thành nước.
“Chỉ là một hot search nhỏ mà thôi, xét về độ nổi tiếng và tài nguyên thì Hoắc An không bằng 1% của tôi.”
“Không sai.”
Phan Hồng lập tức nói: “Bây giờ điều quan trọng nhất với cậu là nhanh chóng chốt được vai diễn về đề tài quân đội đó, tạo dựng chỗ đứng vững chắc, một con tép riu như Hoắc An, nhảy nhót chưa được mấy ngày là sẽ rớt thôi. Giới giải trí nhiều kẻ hết thời như vậy, cũng chẳng có mấy ai có thể xoay người được.”
Nghiêm Tu Quần khẽ gật đầu, lúc bấy giờ mới lên xe rời đi.
Lúc này Hoắc An dang ngồi trong xe, xem video vượt ải mà bạn trên mạng đã edit cho mình.
Trong video, cậu ấy vượt năm ải chém sáu tướng, bức tường cao hồi trước nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại có thể vượt qua dễ dàng.
“Người trên này là ai vậy, là em à?”
Khuôn mặt cậu ấy nóng lên, trong mắt mang theo ánh sáng, không thể tin nổi mà hỏi Tiêu Hòa.
“Là cậu đó.”
Tiêu Hòa ngó qua xem thử, phân tích: “Thật ra so với kế hoạch của tôi, vẫn chậm hai phút. Nhất là lúc leo cây, tôi đã cố ý tăng cường huấn luyện ở hạng mục này rồi.”
Hoắc An nhớ lại một phen.
“Ý của chị là, lúc em ở trên cây, chị cứ cho con hamster kia nhảy lên liên tục, dùng đuôi tấn công em, em sợ đến mức chỉ có thể trèo lên trên, cuối cùng trốn ở ngọn cây?”
Tiêu Hòa gật đầu.
“Còn cả hạng mục bơi lội này nữa, để giúp cậu luyện tập, cậu cũng không biết tôi đã tốn bao nhiêu công sức đâu."
“Ý chị là, để cho hamster ép em nhảy xuống nước, lúc em tưởng mình đã an toàn rồi thì nó đột nhiên chui từ trong nước ra, đuổi theo em bơi qua bơi lại suốt hai km à?”
Hoắc An trợn to hai mắt, trong đầu giống như lại hiện ra hình ảnh đó.
Bạn có thể tưởng tượng ra được, đúng lúc mình đang thong thả mà bơi lội trong nước, thì một con chuột nước cực to đột nhiên nhảy ra, đuổi theo bạn khắp mọi nơi, là một hình ảnh như thế nào không?
Hoắc An cũng vào hôm đó mới biết, hóa ra hamster cũng biết bơi!
Đã thế lại còn bơi cực kỳ nhanh!
Chân ngắn nhỏ như vậy, cũng không biết là làm được kiểu gì.
Nhìn người trong video, Tiêu Hòa khẽ gật đầu, miễn cưỡng coi như là hài lòng.
“Tuy hơi chênh lệch với mong muốn của tôi, nhưng mà ít ra cũng đã qua cửa thuận lợi rồi, những nỗ lực trong khoảng thời gian này không uổng phí, để bé ngoan luyện tập với cậu cũng coi như là có hiệu quả.”
Nghe vậy, vẻ mặt Hoắc An chấn động.
“Lúc trước chị cho con hamster kia đuổi theo em, chính là để giúp em luyện tập qua cửa sao?”
“Không thì cậu nghĩ là gì?”
Vẻ mặt Hoắc An khó xử, túng túng nói: “Em cứ tưởng là chị đột nhiên tâm lý biếи ŧɦái, cố ý tra tấn em.”
Tiêu Hòa: ?
Cậu có biết lễ phép không vậy?
Trên Weibo, độ hot của tin tức về việc Hoắc An vượt ải thành công vẫn còn đang liên tục tăng cao, đi cùng với đó, chính là lượng fans của cậu ấy cũng đang tăng lên nhanh chóng.
Chỉ trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, lượng người theo dõi đã tăng lên gấp mấy lần.
Chỉ là lượng fans ban đầu của Hoắc An cũng không nhiều lắm, kể cả sau khi tăng lên nhiều lần, cũng chưa đến ba mươi vạn, so với những ngôi sao khác, vẫn ít đến đáng thương.
Nhưng mà Tiêu Hòa cũng không lo lắng.
Các màn thử thách của Tốc Độ Cực Hạn rất khó, chỉ cần vẫn luôn không có người mới thi đấu thành công, thế thì ngày nào chương trình còn phát sóng, thì ngày ấy độ hot của Hoắc An vẫn sẽ còn.
“Hồi nãy đạo diễn Triệu nói, mong cậu có thể tương tác qua lại đôi chút với Tốc Độ Cực Hạn trên Weibo, cậu chọn ra mấy câu hỏi ở trên quảng trường* rồi trả lời thử xem.”
(Quảng trường - 在广: Trang hiển thị khi search một từ khoá trên weibo.)
Tiêu Hòa đưa điện thoại qua, Hoắc An hồi hộp mà mở ra.