6 năm qua không để lại bất cứ dấu vết gì trên mặt người đàn ông, chỉ khiến khí chất của hắn lắng đọng lại càng thêm trầm ổn, nội liễm.
Giống như mắt kính gọng bạc trên mũi hắn, khiến người ta liếc mắt một cái là có thể đọc ra uyên bác và nho nhã của hắn.
Từ Gia không để lộ dấu vết đánh giá hắn, bóng dáng ảnh ngược trên cửa kính khiến cô nhìn đến thất thần.
Từ Dịch Thu không dò hỏi Từ Gia muốn ăn gì, chở cô đến thẳng một quán ăn nào đó ở trung tâm thành phố.
Từ Gia nhìn tên quán, ngay sau đó nhớ tới, trước đây cô thích nhất quấn lấy cha dẫn cô tới đây ăn cơm, thịt viên tứ hỉ, cá sóc, cua hấp, đều là mỗi lần tới phải gọi.
Hai cha con được nhân viên phục vụ dẫn vào phòng riêng, Từ Dịch Thu thuần thục gọi mấy món ăn Từ Gia thích, tâm trạng của Từ Gia phức tạp, chỉ có thể cầm di động cúi đầu lật xem tin nhắn.
Vừa nhìn lập tức bị dọa sợ, mới nhớ tới vậy mà mình cho Tô Thanh Vũ leo cây.
Tô Thanh Vũ đợi cô ở nhà ăn số 2 một lúc lâu, vẫn luôn nhắn tin khiển trách Từ Gia.
Khiển trách mấy chục tin, mới nhớ tới hỏi cô, có phải cô gặp chuyện gì hay không?
Từ Gia nhanh chóng gõ chữ: “Mình ra ngoài ăn với cha mình, tự cậu mau ăn đi!”
Tô Thanh Vũ chỉ nhắn lại cô sáu chữ được.
Để điện thoại xuống, Từ Gia ngẩng đầu mới phát hiện người đàn ông đang nhìn cô, ánh mắt hai người không hẹn mà cùng gặp nhau giữa không trung.
Ánh mắt hắn không rời đi, Từ Gia lại cúi đầu lần nữa.
Từ Dịch Thu cầm bình trà rót cốc trà nóng cho con gái, mới nói:
“Gia Gia, có lẽ mẹ con không đồng ý cho con đi học ở Cảnh Thành đúng không?”
Trong lòng Từ Gia lại dấy lên chút ấm ức, cô gật đầu nói: “Con tự mình điền nguyện vọng.”
“Mẹ con… Có gây khó dễ cho con không?” Từ Dịch Thu châm chước dùng từ, 6 năm chia xa khiến hắn khi đối mặt với con gái, trở nên càng thêm khắc chế.
Đâu chỉ là gây khó dễ, mẹ gần như đập hết mọi thứ trong nhà, cuối cùng còn nói nếu Từ Gia cố chấp tới Cảnh Thị, mẹ cô sẽ không cho cô phí sinh hoạt, còn muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô.
Hiện giờ Từ Gia tiêu đều là tiền tiêu vặt cô tích cóp được lúc trước.
Thấy con gái không trả lời, Từ Dịch Thu lập tức đoán được.
Làm vợ chồng 12 năm, đương nhiên là hắn hiểu rõ Nguyễn Linh.
Từ Dịch Thu đưa thẻ ngân hàng đã chuẩn bị trước tới trước mặt cô, nói: “Di động của con cài đặt thẻ này đi, sau này dùng thẻ này.”