“Vâng quả là một bài hát lãng mạn ngọt ngào khiến tất cả người hâm mộ ở đây đều rung động. Xin phép được hỏi Mark câu hỏi hơi tế nhị một chút, anh lấy cảm hứng sáng tác cho những ca khúc tuyệt vời này từ đâu vậy ạ? Hẳn là khán giả cũng muốn biết phải không ạ?”
Khán giả đồng loạt lên tiếng đồng ý với MC.
“Những ca khúc trong buổi live show ngày hôm nay đều được lấy cảm hứng từ một cô gái, từ khi yêu nhau cô ấy luôn là nguồn cảm hứng cho tất cả các ca khúc của tôi. Có thể nói cô ấy chính là nàng thơ của cuộc đời tôi.”
Khán đài ồ lên thích thú.
“Wow! Thật là lãng mạn phải không quí vị. Tất cả các ca khúc anh biểu diễn ngày hôm nay đều là dành tặng cô gái đó?”
Hoàng gật đầu: “Vâng”.
“Nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ hạnh phúc không nói nên lời mất ạ thưa quí vị. Nhưng bài hát vừa rồi lại là một bài hát buồn, anh đã sáng tác nó lúc hai người giận dỗi nhau sao?”
“Thực ra chúng tôi đã không còn bên nhau nữa rồi.” – Hoàng cười.
Khán giả lại trầm trồ.
“Hai đã người chia tay rồi?”
“Vâng.”
“Và anh vẫn viết những bài hát này cho cô ấy.”
Hoàng gật đầu.
“Tôi xin mạn phép đoán là anh vẫn còn tình cảm phải không ạ? Nên mới viết nên những ca khúc da diết, khiến người ta thổn thức đến nhường này.”
“Dù chúng tôi đã chia tay, cũng không còn liên lạc với nhau nhưng tôi vẫn luôn dõi theo cô ấy.
“Vậy anh có điều gì muốn nhắn nhủ đến người con gái đó không? Để cô ấy biết tình cảm của anh vẫn như xưa.”
“Chỉ cần cô khỏe mạnh là đủ rồi.” – Hoàng lại cười, một nụ cười bình yên.
“Thật là một chàng trai si tình lãng mạn. Sao cơ ạ?”
Bên dưới khán giả nhắc tên Thiên Anh.
“Khán giả có nhắc đến một cái tên mà tôi cũng biết. Vâng mọi người muốn hỏi anh có phải là cô gái đó không, người mà 5 năm trước từng rất nổi tiếng, là thành viên của một nhóm nhạc nữ?”
Hoàng cười, không nói gì.
Khán giả lại rộ lên: “Vậy là đúng rồi.”
“Vâng lại có khán giả hỏi là sao anh lại tổ chức live show vào ngày hôm nay? Vì hôm nay là sinh nhật của cô gái đó phải không ạ?”
“Buổi live show này là món quà tôi muốn tặng cô ấy.”
“Cô cũng thích Mark ạ? Hôm ấy em đi xem này cô, lãng mạn muốn chết, chia tay 5 năm rồi mà anh ấy còn dành hẳn live show đầu tiên của mình cho người yêu cũ. Ngưỡng mộ quá đi mất.”
Thiên Anh đang xem lại video cắt từ buổi live show của Hoàng thì học sinh của cô, một cô bé đang học cấp 2, đến lớp.
“Anh gì mà anh, chú. Người ta còn hơn cô 2 tuổi đấy.”
“Đẹp trai thì đều là anh hết ạ.” – cô bé học sinh thản nhiên nói.
Thiên Anh nhăn mặt: “Đẹp trai á? Mặt nhăn như chó pug thế này đẹp nỗi gì.”
“Đẹp mà cô, hơi khó ở tí nhưng vẫn đẹp.”
Có thêm học sinh đến, thấy lớp gần đủ Thiên Anh liền bảo học sinh khởi động: “Lớp khởi động đi, hôm nay chúng ta sẽ học tango.”
5 năm trước, dù gia đình Giang đã chặn tin tức nhưng chẳng bao lâu sau vẫn có người biết việc cô tự tử, báo đài rầm rộ đưa tin. Lúc đó Hoàng nằm viện, Thiên Anh ngày ngày đến chăm sóc còn chuyển ra khỏi kí túc xá chung của nhóm rồi sau đấy là Giang tự tử khiến dân tình đều đinh ninh vì bị Thiên Anh bỏ rơi nên Bảo Giang mới không thiết sống nữa. Chuyện tình tay 3 Mark Mạnh Hoàng – Thiên Anh – Bảo Giang trở thành tít trên tất cả các phương tiện truyền thông, fan couple của hai cô gái và fan của Giang đều trách Thiên Anh, quay lưng với cô, lại thêm cuộc chiến giữa các fandom bắt đầu từ lúc Thiên Anh chuyển ra khỏi kí túc xá nên trong chớp mắt Thiên Anh bỗng trở thành mục tiêu công kích của fan tất cả các nhà khác. Cuối cùng trước áp lực dư luận quá khủng khϊếp, quản lí Phương Nhi quyết định giải tán Starlight trước thời hạn 1 năm.
Sau tai nạn 3 tháng, Hoàng tỉnh lại, lúc ấy Thiên Anh mới nói với gia đình Hoàng hai người đã chia tay. Sức khỏe của Hoàng ổn định, Thiên Anh không đến bệnh viện nữa, cũng rút khỏi giới giải trí. Trong 1 năm sau đó Thiên Anh đi du lịch vòng quanh thế giới, cô quay video giới thiệu những nơi mình đã đi qua, dần chuyển sang làm vlogger. Về Việt Nam, Thiên Anh mở một trung tâm dạy khiêu vũ cho trẻ em ở Hà Nội, sau 1 năm nữa trung tâm hoạt động ổn định cô mới quay lại đóng phim. Phim X-game năm đó giúp Thiên Anh trở thành cái tên sáng giá trong làng điện ảnh, không chỉ được công chúng đón nhận mà cô còn giành được giải thưởng diễn viên phụ xuất sắc, tuy nhiên trở lại diễn xuất Thiên Anh chỉ nhận kịch bản nào mình ưng ý, cả năm chỉ 1-2 phim, cô hoàn toàn làm việc bản thân yêu thích, rất vui vẻ tự tại.
Còn Hoàng sau khi tỉnh lại thì tay chân chịu ảnh hưởng từ vụ tai nạn không cử động bình thường được nên cũng rút khỏi nhóm, trở về Hà Nội với gia đình. Anh phải tập vật lý trị liệu hơn nửa năm mới có thể đi lại, cử động bình thường được. Sau đó Hoàng lui về sáng tác và sản xuất nhạc, thỉnh thoảng khi có bài hát nào tâm đắc anh sẽ tự mình ra single.
5 năm qua cả hai đều đang làm việc bản thân mình yêu thích, họ vì theo đuổi mơ ước mới quen biết rồi yêu nhau, cũng vì theo đuổi ước mơ mà chia tay, đến cuối cùng cho dù không ở bên nhau nhưng hai người vẫn không ngừng theo đuổi ước mơ, đam mê của mình, đều đang hài lòng với cuộc sống hiện tại.
“Baby! Mai bọn chị ra Hà Nội rồi nè, mong được gặp baby quá à.” – Giang gọi video call cho Thiên Anh.
“Em cũng nhớ hai người lắm á, lâu lắm rồi không gặp. À mà phim của em sắp công chiếu rồi, mấy hôm nữa thôi, hai người ở đến lúc đó đi, mình cùng đi xem phim.”
“Tất nhiên rồi, không những ở mà còn bao rạp ủng hộ Anh luôn.” – Nhật Hạ vòng tay qua ôm eo, dựa đầu vào vai Bảo Giang.
“Được của nó, thế mới là bạn Anh chứ.”
“Hôm công chiếu mình xuất hiện cùng nhau phải mặc đồ ton sur ton mới được, bé thấy trắng đen được không hay đỏ rực cho máu.”
“Nửa trắng nửa đen như 101 chú chó đốm đi, em sẽ mặc họa ti…”
Thiên Anh đang nói thì một cô bé rất xinh xắn đáng yêu chừng 3 tuổi đẩy cửa nhà hàng chạy về phía Thiên Anh: “Mẹ!”
“Từ từ thôi con, ngã bây giờ.” – Việt chạy đuổi theo cô bé.
“Mình bàn sau nha chị, Việt đi đón bé con về rồi.” – Thiên Anh vội tạm biệt Giang, đón lấy bé con đang chạy về phía mình.
Thiên Anh bế cô bé lên, bé con ôm cổ, hôn má Thiên Anh chụt một cái, rồi giơ phiếu bé ngoan trên tay lên khoe.
“Mẹ ơi tuần này con được phiếu bé ngoan hình bông hoa này, tặng cho mẹ.”
“Sao lại tặng mẹ? Con ngoan được cô giáo thưởng thì là của con chứ.”
“Mấy hôm trước sinh nhật mẹ mà, đây là quà sinh nhật của con tặng mẹ.”
“Con tặng mẹ rồi mà, con quên à?”
“Con không quên nhưng quà đấy là bố mua, không phải con làm ra, đây mới là quà con thật sự của con. Tuần này con ngoan lắm nhá, không đánh, không cướp đồ chơi của bạn nào hết, còn ăn cơm nhanh không để bị nhắc nên mới được phiếu bé ngoan này đấy.”
Thiên Anh nghe cô bé nói mà không nhịn được cười: “Bé con của mẹ giỏi quá, mẹ thích món quà này lắm, mẹ phải cất kĩ đi mới được. Cảm ơn con gái yêu.”
Thiên Anh cũng hôn má bé con một cái.
“Sao con bé nó lại thích em thế nhỉ, còn hơn cả bố mẹ đẻ nữa.” – Việt.
“Thì nó giống anh nên mới thích em còn gì.” – Thiên Anh cười.
5 năm trước, sau khi Starlight tan rã, Bảo Giang cũng rời xa giới giải trí về tiếp quản chuyện kinh doanh của gia đình, Nhật Hạ vẫn luôn ở bên chăm sóc Giang, nước chảy đá mòn, cuối cùng Giang cũng nhận ra tình cảm Nhật Hạ dành cho mình.
Trước đây Trường đã từng không hiểu nổi mối quan hệ giữa Bảo Giang – Nhật Hạ - Thiên Anh khi Nhật Hạ sẵn sàng kể những việc Giang sai mình làm mà không nhận tiền của anh, Trường từng nghĩ Nhật Hạ cũng giống như Giang, có tình cảm với Thiên Anh, không muốn làm Thiên Anh đau lòng nên mới dễ dàng thừa nhận mọi chuyện như vậy. Đúng là Nhật Hạ rất yêu quí Thiên Anh, không muốn cô đau lòng nên mới nói với Trường, nhưng tình cảm của Nhật Hạ với Thiên Anh là sự yêu quí, tôn trọng của cô dành cho một người tốt, xứng đáng như Thiên Anh chứ không phải tình yêu. Người Nhật Hạ thật sự thích là Giang, vì Giang cô sẵn sàng theo đuổi rồi tống tình cả sao nam lẫn sao nữ ngáng đường Giang, giống như cô đã làm với Hoàng, với sao nam - công việc gặp rắc rối, với sao nữ - gia đình, đại gia đứng sau phát hiện bị lừa dối thì lại càng thảm hơn. Nhật Hạ chấp nhận âm thầm bên cạnh Giang, làm cái bóng theo sau Giang, cô đã từng ghen với Thiên Anh nhưng việc cô tiết lộ mọi chuyện không phải vì ghen tuông mà vì cô đã tận mắt chứng kiến Giang vì Thiên Anh mà sai lầm nối tiếp sai lầm như thế nào, cô đã rất cố gắng nhưng cuối cùng Giang vẫn chọn sai đến cùng.
Sau khi Bảo Giang và Nhật Hạ thành một đôi, chính Nhật Hạ là cầu nối giúp Giang và Thiên Anh trở lại làm bạn. Sau chuyện năm đó, Phước Trường vẫn cô đơn đến giờ, anh nói chắc cả đời sẽ không tìm được ai như Giang và Thiên Anh nữa. Còn Việt biết mình không còn hi vọng với Thiên Anh thì đã kết hôn với một nữ doanh nhân thành đạt hơn anh vài tuổi, hai người có với nhau một cô con gái nhưng hiện tại thì đang li thân.
“Bé xem nè, Thảo Minh giờ làm giám khảo cuộc thi nhảy luôn rồi nè, giỏi quá.” – Bảo Giang đang lướt facebook thấy tin liền đưa điện thoại cho Thiên Anh xem cùng.
“Em biết tin này rồi, trừ chị em mình mọi người ai cũng có chỗ đứng trong giới cả rồi.”
“Ừm, Trúc Hà giờ cũng thành ca sĩ hàng đầu rồi, cũng mừng cho bả. Ngày trước biết những chuyện bả làm với bé chị cũng giận lắm nhưng mà nghĩ lại thì chị còn quá đáng hơn nên thôi.”
“Trời, lí do gì hay vậy.” – Thiên Anh cười.
“Em buồn thôi chứ cũng chẳng giận, Hà cũng cố gắng bao nhiêu mới được như bây giờ, em thật lòng mừng cho Hà, chỉ là sau chuyện đấy thì đúng là em mới hiểu thế nào gọi là khẩu phật tâm xà, phải biết chọn bạn mà chơi.”
Thiên Anh, Bảo Giang, Nhật Hạ ngồi nói chuyện về những người bạn cũ, nói một hồi lại thành ra nói về chuyện tình cảm.
“Anh à, 5 năm rồi đó, Anh không định yêu ai nữa sao?” – sự lo lắng và áy náy hiện rõ trên khuôn mặt Nhật Hạ.
“Bọn chị cũng đã có nhau rồi, bé cũng nên mở lòng ra đi.” – Bảo Giang nắm tay Nhật Hạ, cả hai đều tha thiết nhìn Thiên Anh.
“Hai người làm em sợ đấy. Cuộc sống của em bây giờ rất tốt mà, không yêu đương cũng đâu chết đâu.”
“Nghe nói 5 năm qua Mark cũng chưa quen ai, mấy hôm trước còn làm live show lấy tên là ngày sinh nhật Anh, tổ chức vào đúng sinh nhật Anh làm quà tặng Anh. Anh có từng nghĩ quay lại với Mark không.”
Thiên Anh cười: “Chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa. Như người ta vẫn hay nói đấy, để quá khứ ngủ yên đi.”
“Bé vẫn còn yêu Mark mà phải không? Nếu cả hai vẫn còn tình cảm với nhau thì đừng nên vì chị mà bỏ lỡ nhau.” – Giang chân thành nói.
“Chị không cần phải thấy áy náy đâu, em và Hoàng, nói thế nào nhỉ, kiểu có duyên không phận ấy, không phải chỉ tại chị mà bọn em chia tay. Giờ chỉ cần anh ấy khỏe mạnh, bình yên làm âm nhạc là em vui rồi.”
“Đồ ăn đến rồi kìa, ăn thôi.”
Thiên Anh bơ đi, Bảo Giang và Nhật Hạ chỉ còn biết nhìn nhau.
Ăn cơm xong ba người đi chọn quà đầy tháng cho con gái của Uyên – Nguyên, mấy hôm nữa Bảo Giang và Nhật Hạ sẽ cầm về Sài Gòn tặng giúp Thiên Anh.
Trong chuỗi sự kiện 5 năm trước còn có một việc khác khiến mọi người bật ngửa đó chính là Uyên – bạn cùng thuê nhà với Thiên Anh và Nguyên – thành viên của YI yêu nhau. Hai người nhờ Thiên Anh và Hoàng nên mới quen nhau rồi lặng lẽ tìm hiểu nhau, yêu nhau mà không một ai hay biết gì. Lúc đó Hoàng nằm viện, hai người họ mới nhận ra sinh mệnh con người vốn mỏng manh dễ vỡ đến nhường nào, biết là không nên nhưng sợ sẽ mất nhau nên Hoàng chưa tỉnh lại hai người đã lo tổ chức đám cưới. Lúc thiệp hồng trao, mọi người mới biết họ cũng đã bên nhau mấy năm rồi. Cuộc đời thường là vậy, đôi nào càng công khai càng rầm rộ thường lại ít bền mà những người tẩm ngẩm, tầm ngầm thế mà lại có cái kết đẹp. Giờ họ đã có một cậu con trai hơn 3 tuổi tuổi kháu khỉnh và mới có thêm một cô công chúa nhỏ vô cùng đáng yêu, tên của cà nhà đều vần với nhau bố là Nguyên, mẹ là Uyên, con trai – Tuyên, con gái là Huyền. Sau khi kết hôn Uyên ở nhà làm nội trợ chăm sóc chồng con, Nguyên vẫn đi biểu diễn gánh vác gia đình.
Lại nói Trang cũng muốn được như Uyên, có một gia đình hạnh phúc ở nhà chăm chồng chăm con nhưng số cô vất vả, hoặc là cô đã quen vất vả rồi nên lại lựa chọn vất vả. Đến giờ Trang vẫn dây dưa không dứt với Long, không phải Trang không có tình cảm với Long mà là cô không tin tưởng Long, với cô Long lúc nào cũng là một cậu trai kém tuổi mình, mãi mãi không trưởng thành bằng mình. Trang vẫn hẹn hò với các đại gia dù bản thân cô cũng tự kiếm ra tiền, còn Long thì vẫn chạy theo Trang, chuyện tình cảm của hai người này giống như mèo vờn chuột vậy.
Hôm sau Thiên Anh và Giang, Nhật Hạ đang ngồi cà phê thì Hoàng đến. Nhìn thấy nhau, cả Hoàng và Thiên Anh đều bất ngờ.
“Gì thế? Chị hẹn Hoàng hả?” – Thiên Anh bối rối.
“Ừ chị hẹn.” – Giang cười, nháy mắt với Thiên Anh.
“Lâu rồi không gặp.” – Hoàng chào chung.
“Bồ ngồi đi. Xin lỗi vì không nói trước với hai người là người còn lại cũng có mặt.” – Giang nhìn Hoàng và Thiên Anh.
“Hôm nay tui muốn chính thức xin lỗi hai người vì những chuyện đã gây ra cho cả hai 5 năm trước.”
Giang đứng dậy cúi gập người xin lỗi kiểu Nhật.
Ngẩng đầu lên, Giang nói tiếp: “Những gì tui đã làm đối với cả sự nghiệp lẫn tình cảm của hai người đều không gì có thể bù đắp được, tui thiệt sự xin lỗi. Tui nợ hai người cả đời này.”
“Chuyện qua rồi mà.” – Hoàng đã không còn để bụng những chuyện này từ lâu rồi.
“Ngoài xin lỗi tui cũng muốn cảm ơn hai người nữa. Cảm ơn hai người đã bỏ qua cho những lỗi lầm kinh khủng của tui, cảm ơn hai người đã không báo công an, cảm ơn Mark đã khỏe lại, cảm ơn Thiên Anh đã quay lại làm bạn với tui.”
“Suốt 5 năm qua thú thiệt là ngày nào tui cũng ăn năn vì những chuyện mình đã làm nhưng so với sự áy náy ấy, lòng biết ơn của tui với hai người còn lớn hơn nhiều. Dù là xin lỗi hay cảm ơn thì cũng nên thể hiện bằng hành động đúng không, nên hôm nay tui mới cố ý để hai người gặp nhau thế này đây.”
Giang tiến đến gần Thiên Anh và Hoàng.
“Sau tất cả, kẻ gây tội như tui giờ cũng đã tìm được hạnh phúc của riêng mình rồi. Còn hai người thì sao? Cả hai vẫn luôn hướng về nhau mà, phải không?”
Giang nhìn Thiên Anh và Hoàng, chờ đợi câu trả lời.
“Aiyo đấy là chuyện của người ta, hỏi vầy ai nói chứ. Đi đi đi! Mình đi hẹn hò thôi. Hai người này lâu lắm rồi không gặp nhau, chắc là có nhiều chuyện để nói lắm, đừng làm phiền người ta nữa.” – Nhật Hạ vừa nói vừa lấy túi của mình và Giang, đứng dậy khoác tay Giang đi, không quên vẫy tay chào Thiên Anh.
Chỉ còn lại Thiên Anh và Hoàng, hai người nhìn nhau rồi khẽ cười như những người bạn già đã trải qua hết nhân tình thế thái, nay cùng nhau thưởng thức tách trà chiều vậy. Ngày hôm đó, vừa hay lại đúng sinh nhật Hoàng.
~ Sau tất cả mình lại trở về với nhau
Tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen
Sau tất cả lòng chẳng hề đổi thay
Từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi
Và ta lại gần nhau hơn nữa. ~
Sau tất cả
HẾT
Lời tác giả
Trong câu chuyện thanh xuân tuổi trẻ này, các nhân vật chính không một ai chưa từng mắc sai lầm. Bảo Giang vì không thoát khỏi cái bóng của quá khứ mà làm ảnh hưởng đến hiện tại, tương lai. Thiên Anh vì không rõ tình cảm của mình mà khiến bản thân và những người yêu cô đau khổ. Còn Hoàng cũng từng có lúc sa vào cạm bẫy, không đủ lý trí để bảo vệ tình yêu.
Nhưng cuộc sống là chuỗi ngày thử - sai liên tiếp, dù cho đau đớn, sẽ bị tổn thương nhưng hãy cứ dũng cảm theo đuổi điều mình thích, ở bên người mình yêu. Chúng ta chỉ sống có một lần, thanh xuân tuổi trẻ chỉ có một lần, đừng để bản thân phải nuối tiếc vì đã từng có cơ hội mà không dám thử (nhưng đừng theo cách tiêu cực như Bảo Giang và Hà nhé).
Cảm ơn mọi người đã theo dõi. Hi vọng những người có tình đến cuối cùng có thể về bên nhau.