Quan quân tuấn tú không quan tâm đến lời cô nói, nâng ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của bản thân lên rồi mãnh liệt đâm chọc, hưng phấn đến mức không dừng lại được, lỗ non xử nữ chặt chẽ cứ như vậy bị đυ.ng rồi nghiền nát khắp mọi nơi.
Mỗi một lần tiến vào, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Lục Cẩn Từ đều đâm vào sâu bên trong l*и nhỏ một cái, sau đó rút ra toàn bộ, l*и nhỏ hồng hào vừa mới bị đυ. nở tử ©υиɠ cứ liên tục tiếp nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, chẳng mấy chốc nó đã bị đâm đến nát nhừ và mềm mại, Thẩm Vi Vi đau đến chết đi sống lại.
“Đυ. chết em, này thì cho em dám đổ oan tôi! Cái đồ đĩ điếm này, tôi phải đυ. chết em! Tôi đã nói em đừng chọc tôi rồi mà!”
Trong lòng của Lục Cẩn Từ mang theo lửa giận, hắn không nghĩ tới bản thân sẽ bị một cô gái nông thôn gài bẫy, nếu như hắn không cưới cô thì thậm chí việc trở về bộ đội cũng không làm được, có khi sẽ phải ngồi tù.
Bây giờ hắn ghét người phụ nữ xấu xa này đến chết, Thẩm Vi Vi đã phá hủy danh tiếng tốt của hắn.
Hắn hận Thẩm Vi Vi đến mức thật sự muốn đυ. chết cô! Làm cô đau đớn! Để cho cô sống không bằng chết, để cho cô biết sự lợi hại của mình!
Mãnh liệt đυ. l*и hơn một tiếng đồng hồ, nhưng hắn vẫn chưa chậm lại, hơn nữa còn vô cùng sung sức mà ưỡn thẳng lưng chó đực đâm chọc mạnh bạo hơn.
Nghe thấy tiếng Thẩm Vi Vi gào thét cứ như một con mèo con nhỏ bé đang rêи ɾỉ, hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái, rốt cục hắn cũng có thể trả thù được người phụ nữ xấu xa này!
Cảm giác ngược đãi người phụ nữ này thật sung sướиɠ làm sao!
Dần dần, Thẩm Vi Vi cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể mình.
Khi cô nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn, bóng loáng và trơn trượt của chàng quân nhân tuấn tú Lục Cẩn Từ đang điên cuồng xuyên qua lỗ nhỏ chật hẹp của mình, Thẩm Vi Vi cảm thấy sâu trong hang động nhỏ dâng lên một loại cảm giác bủn rủn và tê dại, nó muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở nơi đó, như vậy thì kɧoáı ©ảʍ bên trong mới được giải thoát.
Bởi vậy cô nhịn không được chủ động nâng cơ thể mình lên nhắm tới con căc to lớn của hắn rồi đυ.ng vào, muốn giảm bớt cơn ngứa ngáy.
“Sao thế đĩ, em nứиɠ rồi sao?”
Lục Cẩn Từ nắm lấy hai cái đùi ngọc trắng nõn mềm mại của cô, để nó quấn quanh ở trên lưng của mình, sau đó hắn nhắm ngay chỗ sâu của lỗ nhỏ, đâm vào rút ra càng hung ác hơn nữa.
Lúc này đây, Thẩm Vi Vi một chút cũng không cảm thấy đau, cảm giác tê dại thổi quét toàn thân, sảng khoái đến mức khiến cô lắc đầu thét chói tai, tiếng rên cao vυ't, liên tục không ngừng vang lên.